Nguyễn Phương Hùng, 23-09-2010

Tuần qua bài viết Bolsa Thiên Hạ Sự đã nhận được nhiều ý kiến của độc giả. Kể cả một buổi ăn tối của một độc giả ngưỡng mộ mời đi ăn tại nhà hàng Thành Mỹ, với câu nói rất chân thành: “Muốn đãi ngộ người dám ăn nói những sự thật 100% làm sáng tỏ những rối rắm trong cộng đồng.” Thật ra người viết chẳng muốn làm Triệu Tử Long phá vòng vây cứu nguy cộng đồng 35 năm kiệt quệ nhân tài như lời khen tặng mà chỉ muốn làm một công việc sạch sẽ cộng đồng và không muốn cho bất cứ thế lực nào trong bóng tối nhân danh phe nhóm muốn khống chế cộng đồng theo quỹ đạo cuả họ.

Một số dư luận cộng đồng đã cùng chung nhận xét và tán thành những nội dung bài viết của người viết. Thí dụ, nhận định của Người Bolsa hay Tú Ngang cũng là một phản ánh đồng ý với người viết, đó là những cái nhìn của dư luận vào cơ chế Ban Phối Trí. Đáng lẽ bài phân tích về những cơ chế cộng đồng vừa thành lập 18/4/2010 vừa qua đã được chấm dứt tuần này. Nhưng cũng vẫn cảnh cây muốn lặng, gió chẳng muốn ngừng, nên người viết thấy lại phải có bổn phận tường trình những điều trái tai gai mắt hoặc mắt thấy tai nghe để tạo lại trật tự cho sinh hoạt dân chủ đúng nghiã trong cộng đồng. Bolsa Thiên Hạ Sự mà ngưng thì quả thật điều mừng cho cộng đồng vì chẳng còn gì để viết tức là cộng đồng đã được “TẨY TRÙNG”. Ngày nào còn phải viết nghiã là vẫn chưa được nghỉ ngơi vì còn những lấn cấn cần phải dọn dẹp cho sạch sẽ, cho nên vẫn phải múa “keyboard” cho đời thêm trong sáng thêm được phần nào hay phần đó. Tuần qua tác giả Người Bolsa có vẻ hơi chủ quan cho rằng Ban Phối Trí đã biết dừng chân để leave “Ban Đại Diện” alone. Nhưng thật ra xem vậy mà không phải vậy. Bolsa Thiên Hạ Sự lại phải làm nhiệm vụ trình bày sự kiện ra ánh sáng cho bà con chiêm nghiệm một sự “khống chế” hiển nhiên trước mắt. Đó là bài phỏng vấn của Việt Weekly với ông Phan Như Hữu.

Qua bài phỏng vấn với ông Phan Như Hữu trên Việt Weekly, người viết giật mình khi thấy chỉ vì bất đồng ý kiến với cung cách làm việc và lối hành xử của ông Nguyễn Tấn Lạc mà ông PNH đã răn đe mang cả “Hội Đồng Đại Biểu” ra làm “Uỷ Ban Nhân Dân thành phố Bolsa” để xử tội thành phần “ngoan cố” tàn dư Mặt Trận Việt Tân Nguyễn Tấn Lạc. Những chuyện không muốn viết, nhưng những lời tuyên bố phản dân chủ mang tính cách “hăm doạ” không viết cũng không được. Đọc bài phỏng vấn và những câu trả lời cuả ông Phan Như Hữu, người viết thấy cần phải phân tích ra cho ông Phan Như Hữu hiểu thế nào là dân chủ. Nhiệm vụ của Ban Phối Trí và cái gọi là Hội Đồng Đại Biểu “cuả chúng tôi” (lời ông Phan Như Hữu) không phải là “vũ khí” ông PNN mang ra hù doạ Ban Đại Diện cộng đồng. Mời độc giả đọc đoạn cuối trong trong bài phỏng vấn ông Phan Như Hữu trong Việt Weekly số 38 phát hành ngày 16/9/2010 như sau:

VW: Để làm việc được với ông Nguyễn Tấn Lạc, theo ông phải làm sao?

PNH: Trước hết, theo tôi phải nói thẳng ra cái tánh của ông ấy, để xây dựng và sửa đổi. Hình như, chúng tôi sẽ có biện pháp rõ ràng, chúng tôi sẽ triệu tập một buổi họp Hội Đồng Đại Biểu, và có quyết định về ông Lạc. Vì cộng đồng này là cuả chúng tôi, tức 94 hội đoàn và Hội Đồng Liên Tôn, theo lời ông chủ tịch Ban Thường Vụ là ông Nguyễn Phục Hưng, sẽ có một buổi họp đại hội đồng đại biểu để thảo luận và quyết nghị về trường hợp ông Nguyễn Tấn Lạc.

Thưa độc giả, Ban Đại Diện, Ban Phối Trí và nhất là gần 18 ngàn lá phiếu đã đi bầu ngày 18/4/2010, người viết không muốn tranh cãi với ai về cái nhiệm vụ của từng ban đã được ấn định trong Nội Quy bầu cử. Tất cả ai cũng biết mình phải làm gì, điều gì phải làm và điều gì không nên làm. Trước hết, nếu nói về tình thì sự việc đòi loại trừ Nguyễn Tấn Lạc bằng sự triệu tập Hội Đồng Đại Biểu là một hành động vô ý thức không còn tình nghĩa anh em đồng chí đồng rận từng vào ra sinh hoạt, theo tinh thần kêu gọi sự đoàn kết cộng đồng. Khi dấn thân sinh hoạt mỗi cá nhân phải tự trang bị cho mình một hành trang trong tinh thần bất vụ lợi. Bởi vì đây là một công việc không lãnh lương, nhưng nhiều trách nhiệm (buá rìu dư luận) đôi khi còn tức khí bị đứt gân máu đầu, đứng tim hoặc bể bàn toạ. Biện pháp chế tài không cần thiết (từ xưa nay chưa hề áp dụng) để giữ hoà khí cộng đồng và để thằng VC không cười mình là những người sống trong chế độ dân chủ nhưng hành xử hình thức độc tài dân sự, và dân chủ kiểu “cộng đồng” trong dân chủ Hoa Kỳ. Tội của ông Nguyễn Tấn Lạc không lẽ nặng nề đến mức cần phải làm phiền giây phút nghỉ ngơi cuối tuần của bà con đến tìm cách giải quyết?

Ông Phan Như Hữu không xa lạ với người viết, cũng là chỗ quen biết và đã từng sinh hoạt chung nhiều năm. Ông lớn tuổi và là một người có nhiều tính tốt, hiền lành, ăn ngay nói thẳng. Nhưng từ ngày ông bắt cái job “Tài Chánh” cuả Hội Đền Hùng thì cuộc đời cuả ông đã có chiều thiên vị theo kiểu ăn cây nào rào cây nấy. Nhất là từ ngày ông sinh hoạt với hội Đền Hùng thì tinh thần “uống nước nhớ nguồn” của ông lại càng lên cao độ với chủ tịch đền Hùng Nguyễn Xuân Nghiã. Người có tinh thần “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” như ông là người có tinh thần tử tế, đáng làm gương. Nhưng “tử tế” cũng phải có giới hạn của sự tử tế, không thể chỉ vì tinh thần lập công với lãnh tụ mà quên đi cá nhân của mình (tính hiền lành.) Tử tế quá đáng và không đúng chỗ của cuả ông Phan Như Hữu là một sự tử tế làm hại thanh danh của ông luật sư Nghiã. Nhiều khi luật sư Nguyễn Xuân Nghiã không muốn, nhưng ông Hữu đã quá trớn trong lúc xe đang xuống dốc mà thắng xe lại bị mòn. Ông Phan Như Hữu khoe là một thành viên của Hội Đồng Đại Biểu, nhưng ông quên rằng ông cũng chỉ là chủ tịch cuả Hội Đồng Việt Nam Tự Do Tây Nam Hoa Kỳ. Một tổ chức được ông Phan Như Hữu xưng là chủ tịch hình như nhiều năm (chắc là muôn năm luôn,) nhưng đi tới đi lui cũng chỉ có một người. Nói nôm na là Chủ tịch của hội đồng chỉ có một mống. Giống như cô Phan Diệu Chi chủ tịch của hội Nữ Quân Nhân trên dưới cũng chỉ có một mình bà đi kèm với một anh chàng Charlot quay phim chiếu trên đài “tàng hình” (không có đài chiếu phim hoặc đài Tình và Tiền chiếu phim mà thấy hình).

Cái Hội Đồng Đại Biểu mà ông Phan Như Hữu khoe này không biết có bao nhiêu hội đã được xây dựng trên căn bản one-man-band? Nghĩa là trên dưới một người. Vậy trong cái gọi là Hội Đồng Đại Biểu này “94 hội cuả chúng tôi” có bao nhiêu hội đang có giấy phép hoạt động dù là giấy phép nho nhỏ và hẹp bằng gang tay trong phạm vi thành phố và quận hạt Orange? Có bao nhiêu hội mà chủ tịch muôn năm và không bao giờ bầu bán hay hoạt động thường xuyên? Có bao nhiêu hội có Meeting Minutes (Biên Bản) đã làm hồ sơ lưu trữ khi bị tiểu bang audit? Cái Hội Ký Giả Việt Nam Orange County chỉ xin giấy phép trong vòng 2 tuần (1 tuần với Orange County và 1 tuần Garden Grove city) và đang chuẩn bị bầu Ban Chấp Hành, danh chánh ngôn thuận ra phết. Có cả biên bản đàng hoàng, Nội Quy đăng lên cho mọi người xem http://hoikygia.goodforum.net. Đây là chỉ kể sơ qua hình thức từng “thành viên” của cái mà ông Phan Như Hữu khoe là “Hội Đồng Đại Biểu”.

Bây giờ nói đến số đông, ông Hữu nói: “Vì cộng đồng này là cuả chúng tôi”, chao ôi nghe sao ớn lạnh xương sống như bước vào nghiã địa trong đêm tối 30 hoặc ngọt như miá hấp cuả chú ba tàu. Cộng đồng là gì, ông Phan Như Hữu biết định nghĩa “cộng đồng” chưa? Cả một cộng đồng người Việt Nam California hơn 300 ngàn người là của “chúng tôi”? Còn nói là Ban Đại Diện cộng đồng “cuả chúng tôi” thì bác sĩ Nguyễn Xuân Vinh và bà Nguyễn thị Minh Nguyệt (chưa công nhận CĐ/NVQG/NC) có bằng lòng cho ông Phan Như Hữu “bắt cóc bỏ điã” như vậy không? Những đoàn thể không nằm trong danh sách 94 hội đoàn (thật và giả) thì sẽ là cuả ai? Danh từ cộng đồng đơn giản vậy mà không đơn giản đâu ông PNH, nên cẩn thận khi xử dụng. Nhất là “Vì cộng đồng này là cuả chúng tôi” thì có lẽ cần phải xét lại.

Cá nhân người viết trước sự thành công của gần 18 ngàn lá phiếu, một thành quả không chối cãi, nên người viết từ những bất mãn lúc đầu về cơ chế và tổ chức Uỷ Ban Xây Dựng Sức Mạnh Cộng Đồng (UBXDSMCĐ) đã phải công nhận và đã có những bài viết thuận lợi cho cơ chế mới cũng như bênh vực việc làm của Ban Tổ Chức Bầu Cử, cùng thức khuya thức hôm với ban kiểm phiếu, viết bài làm tường trình sinh hoạt cộng đồng trong khi mọi người đã yên bề trong giấc ngủ. Cho đến giờ phút này, người viết vẫn trân quý Ban Đại Diện CĐ/NVQG/NC này và vẫn quyết tâm củng cố và ủng hộ BĐD này vì lý do “BĐD cộng đồng này là cuả chúng ta” (không phải chúng tôi.) Nhưng bảo rằng “Vì cộng đồng này là cuả chúng tôi” thì quả là lộng ngôn và đã tự phong chức cho “Hội Đồng Đại Biểu” một quyền uy tối thượng. Ông hàm ý khoe rằng cái Ban Đại Diện CĐ/NVQG/NC là của chúng tôi (94 hội đoàn) và Hội Đồng Liên Tôn (?), nên chúng tôi có quyền tùng xẻo thành viên BĐD bất cứ lúc nào? Có nghĩa là lúc thích thì no star where, nhưng nếu không thích thì a-lê-hấp triệu tập Đại Hội Đồng Đại Biểu “toà án nhân dân” để xử tội? Như vậy 7 chiếc đuã Ban Đại Diện sẽ “được” ưu ái chế tài bằng một bản án tử hình có sẵn, nếu ngoan cố không biết vâng lời và Nguyễn Tấn Lạc là chiếc đũa tế thần đầu tiên?

Nghĩ cũng tội nghiệp cho chiếc đũa, một biểu tượng văn hoá Việt Nam trong hình thức ăn uống. Người Tây Phương muỗng, niả và dao, người Á Đông giản tiện chỉ cần một đôi đuã để gắp và và cơm. Đôt nhiên ngày 5/8/2010 bó đuã bị mang lên bàn chủ toạ và đòi bị bẻ (đuổi ký giả) ngang xương, rồi bây giờ ngay cả thành viên BĐD cũng bị hăm doạ mang ra bẻ bởi Hội Đồng Đại Biểu. Chưa bao giờ chiếc đũa biểu tượng văn hoá Việt Nam bị lạm dụng và cấm được hành nghề “và thức ăn” như vài tháng sau ngày tân BĐD được bầu. Quan tắt xuất thân từ trung tâm văn hoá Đền Hùng Hải Ngoại dần dần xuất hiện hơi nhiều. Quan Bà lẫn Quan Ông. Sau 35 năm trưởng thành trong ý thức chính trị dân chủ Hoa Kỳ, cộng đồng Việt Nam quận Cam đã tiến bộ văn minh vượt bực bằng cách một chân đạp lên 2 chữ công lý, chân kia đạp lên 2 chữ dân chủ và miệng hô hào 2 chữ tự do “bẻ đuã”. Thế mới biết cái danh xưng Hội Đồng Việt Nam “Tự Do” Tây Nam Hoa Kỳ có quyền lực tối thượng đến độ thành viên Ban Đại Diện vẫn “được” tự do bị xét xử chỉ vì cái tội cứng đầu cứng cổ và không biết làm con tôm để cong lưng, dù được đồng hương bầu, who care, chúng ông đang nắm vận mệnh cộng đồng bằng vũ khí “Hội Đồng Đại Biểu”. Coi chừng lãnh cán búa. 

Trời đất quỷ thần, cha mẹ ơi. Thằng VC nó độc tài gian manh, nhưng nó cũng còn biết nói “nhân dân làm chủ, nhà nước quản lý.” Không ai cả gan trắng trợn và sống sượng tuyên bố ngon lành như ông Phan Như Hữu: “Vì cộng đồng này là cuả chúng tôi, tức 94 hội đoàn và Hội Đồng Liên Tôn.” Người viết nhớ không lầm, HĐLT thì luôn luôn cải chính không đứng tên “thẻ chủ quyền” của ai cả, nhiệm vụ tổ chức bầu cử xong là chấm dứt. Bằng chứng Linh mục Nguyễn Uy Sỹ đã âm thầm không xuất hiện sau khi hoàn tất nhiệm vụ. Kể cả UBĐKXDSMCĐ cũng đã giải tán. HĐLT chỉ yêu cầu sẵn sàng đứng ra “thống nhất” cộng đồng Việt Nam bằng cách tổ chức một cuộc bầu cử nếu có chữ ký của 70 đoàn thể. Sau đòi hỏi này, UBĐKXDSMCĐ ra đời và ngay lập tức như là Tề Thiên Đại Thánh, nhiều hội bứt lông thổi ra thành hàng trăm Tôn Hành “Giả” từ gốc gác Hội Đền Hùng Hải Ngoại. Ngày xưa Tổ chia 50 người con theo Mẹ Âu Cơ lên núi và 50 người con theo Cha Lạc Long Quân xuống biển. Ngày nay, thời đại văn minh biến ảo khôn lường, một người cũng được làm chủ hội. Lẽ dĩ nhiên, cái gọi là sao y bản chánh (tức là gốc) Hội Đồng Đại Biểu này cũng từ trong các thành viên của UBĐKXDSMCĐ vừa giải tán. Mà thành viên của uỷ ban này lại cũng chính từ cái gốc “Uống nước nhớ nguồn Quốc Tổ” mà ra. Mèo lại hoàn mèo.

HĐLT là những bậc tu hành chân chính lòng ngay tính thật (cứ tạm tin như vậy) cầm tờ danh sách trong tay lòng mừng như ngày hội Tiên Rồng đúng là “ý trời” thiên thời, điạ lợi nhân hoà. Đúng như lời chủ tịch Đền Hùng nói: “Vì mốc điểm 35 năm, nên phải gấp rút ra mắt BĐD trước ngày 30/4”. Ai cũng tưởng “mốc điểm” 35 năm là một sự kiện gì ghê gớm, ai ngờ chẳng có gì ghê gớm ngoại trừ chỉ có sự kiện, một người không được đồng hương bầu nhưng lại được đứng trên cung Thánh giơ tay tuyên thệ: “Tôi xin thề”. Không biết khi bà Đặng Thị Hằng bà thề cái gì, tuyên thệ chức vụ gì? Ai bầu mà thề? Người được bầu không thề, người không được bầu lại giơ tay nhận trách nhiệm. Đúng là 35 năm cũng có điềm lạ đặc biệt. Phải công nhận là người Việt tị nạn cộng sản ai cũng chua xót và đau lòng vì sự phân hoá cộng đồng, ai cũng cầu mong nghĩ đến cộng đồng 35 năm phân hoá sẽ có cơ hội tựu trung lại một khối. Nên các ngài lãnh đạo tinh thần, đã đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu tổ chức bầu cử cho 18 ngàn đồng hương ca bài “Rủ Nhau Đi Bầu”. Mà giáo dân phật tử, đạo hữu, tín hữu nghe lời kêu gọi của các vị lãnh đạo tinh thần đi bầu đông thật. Nhưng bà con đi bầu Ban Đại Diện Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia không phải bầu Hội Đồng Đại Biểu. Cái gọi là Hội Đồng Đại Biểu mà ông Phan Như hữu khoe, cũng không có ghi trong Nội Quy Bầu Cử. Cái Ban được ghi danh trong sổ vàng Nội Quy bầu cử là Ban Phối Trí. Mà cái ban Phối Trí có tên trong Nội Quy này cũng không phải là cái ban được lập ra để “truất phế” Ban Đại Diện. Ban Phối Trí lập ra để giải quyết cái RỐI TRÍ của BĐD khi cần tham khảo, xa hơn nữa khuyến cáo nếu cần. Nhưng lời khuyến cáo không nên đưa ra trong lúc Ban Phố Trí cũng đang bị Rối Trí. Ngay cả cái tên gọi là Ban Thường Vụ (Nghe hơi giống và có mùi khai khai của Xã Hội Chủ Nghiã và mang tính tổ chức chính trị đấu tranh hơn là đại diện cộng đồng cũng trật lấc.) Nội Quy bầu cử không gọi là Ban Thường Vụ, cái tên này từ trên trời bị mưa trợt chân té xuống đất cái bịch mang theo một cái ba lô chưá đầy danh sách tên nhiều hội đoàn vào Hội Đồng Đại Biểu.

Nội Quy bầu cử cũng không thấy nói cái đến Hội Đồng Đại Biểu và cái HĐĐB có quyền truất phế Ban Đại Diện hoặc các thành viên Ban Đại Diện? Muốn lập HĐĐB phải có một Đại Hội Cộng Đồng. Tự mình biến thể 94 hội đoàn thành HĐĐB là vi phạm nguyên tác dân chủ. Nếu thấy thành viên nào của Ban Đại Diện vi phạm Nội Quy, mà BĐD không có biện pháp chế tài thì Ban Phối Trí mới được quyền khuyến cáo, khuyến cáo thôi nhé. Nội Quy bầu cử ghi rõ như vậy. Mang kính khuếch đại đọc hết bản Nội Quy bầu vẫn không thấy HĐĐD nằm ỡ chỗ mô? Nội Quy Ban Đại Diện CĐNVQG/NC được thong qua trong phiên họp cộng đồng khoáng đại còn rõ ràng hơn với biện pháp chế tài thành viên vi phạm kỷ luật, đâu cần ông Phan Như Hữu mang HĐĐB ra hù doạ làm người ta teo bu-gi lấy gì can đảm mà làm việc được nữa? Vậy mà ông Phan Như Hữu tự ý lên tiếng “hăm doạ” sẽ triệu tập Hội Đồng Đại Biểu để “quyết định” về trường hợp của ông Nguyễn Tấn Lạc. Ông Phan Như Hữu nên nhớ cái mà ông khoe là Hội Đồng Đại Biểu bản thân chẳng có một giá trị pháp lý hay tư cách sinh hoạt trong cộng đồng. Ông dám triệu tập một Đại hội của Hội Đồng Đại Biểu để trình diện các thành viên Đại Biểu có bao nhiêu hội viên, giấy phép hoạt động, ngày giờ năm cấp phát không?

Ông nên nhớ dân chúng bầu Ban Đại Diện Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia, không ai bầu Hội Đồng Đại Biểu. Gần 18 ngàn lá phiếu không bầu cho Hôi Đồng Đại Biểu, do đó HĐĐB vô giá trị pháp lý với BĐD do dân bầu. Luật lệ nào cho phép ông Phan Như Hữu dùng HĐĐB để truất phế một thành viên trong BĐD do dân chúng bầu ra chỉ vì một cái tội, theo lời ông Phan Như Hữu là: “Vì không thấy ông chủ tịch, chỉ thấy họ, tất nhiên đồng hương thấy họ tốt, còn chủ tịch xấu”. Thì ra ông Phan Như Hữu bất bình vì nghĩ rằng đồng hương thấy ông Lạc tốt mà thấy ông chủ tịch (Nguyễn Xuân Nghĩa) xấu. Đồng ý ăn cây nào rào cây nấy, nhưng ông Hữu rào cách này thì chết mother thiên hạ hết. Chẳng ai khen ông Lạc mà cũng chẳng có ai chê ông Nghiã, chỉ có ý nghĩ trong đầu cuả ông Hữu đến từ một sự thiển cận nên ông đã suy diễn ra như vậy. Nhiều khi chính vì “gợi ý” này mà ông Hữu đã làm cho độc giả không hề nghĩ ông Nghiã xấu, lại phải nghĩ ông Nghiã “xấu” lắm sao? Như vậy là ông Hữu hại ông chủ tịch của ông chứ không phải là bênh. Ông Hữu nâng kiểu này thì bi tròn cũng phải thành méo hoặc thành dẹp luôn (dẹp tức là hết xài.)

Chưa hết, cái lập luận rất vô lý và mang tinh thần rất độc tài trong nhận định của ông Hữu là việc 2 ông Nguyễn Tấn Lạc và Trần Văn  Minh ra Tượng Đài Việt để xin lỗi đồng hương về việc huỷ bỏ chào cờ. Ông PNH cho là không đúng, thì cũng chỉ là sự chủ quan của ông PNH. Ông Phan Như Hữu nói, nguyên văn: “Vậy mà ông Lạc và ông Minh vẫn ra tượng đài, vẫn làm, nghe nói là vỏn vẹn được khoảng 50 người. Đó là việc làm bôi bác.” Tại sao là không đúng và bôi bác cái gì? Trước hết ông Hữu khinh miệt “vỏn vẹn được có 50 người”, vâng đó chính là những người không nghe được thông báo huỷ bỏ nên họ vẫn đến, chứ không phải ông Lạc và ông Minh tổ chức chào cờ chỉ vọn vẹn có 50 người. Tuyên bố như vậy ý ông Phan Như Hữu cho rằng, mặc dù Ban Đại Diện đã quyết định bỏ, nhưng 2 ông ngoan cố vẫn kêu gọi được 50 người? Con số 50 người là một sự bôi bác, nhưng nếu không huỷ bỏ may ra 300, 400 500? Ông Hữu ăn nói lẩm cẩm như vậy mà lại làm kế toán cho hội Đền Hùng lạ thiệt. Chính vì “cái khoảng 50 người này” mà 2 ông Lạc và Minh phải ra Tượng Đài để xin lỗi về tội “đồng hương không nghe hoặc không đọc được thông báo huỷ bỏ” đấy ông Hữu ạ. Chắc ông PNH bắt mọi người trong cộng đồng phải đọc báo thường xuyên và phải nghe đài thường trực? Ông Hữu lại còn đặt ra luật lệ mới chỉ có 1 người xin lỗi đủ rồi, 2 người ra xin lỗi là bôi bác BĐD (Chắc là luật thời thượng cổ khi chưa có luật?)

Chưa hết, ông lại còn không cho phép 2 ông này được chào cờ VNCH. Khi người viết đề nghị chào quốc kỳ và niệm hương thì bổn phận bất cứ một người công dân yêu nước phải có bổn phận đứng chào quốc kỳ VNCH, dù trong lòng không muốn chào, cũng phải đứng nghiêm để chứng minh là người quốc gia không phải là người Việt cộng. Ý ông Phan Như Hữu cho rằng chào cờ và niệm hương là bôi bác và bỉ mặt Ban Đại Diện, mà chủ tịch BĐD cũng là chủ tịch Hội Đền Hùng cuả ông? Nếu ông chủ tịch BĐD không là chủ tịch Đền Hùng chắc là ông Hữu cũng không lên án ông Nguyễn Tấn Lạc? Người viết hiểu ý ông Hữu muốn nói, BĐD đã quyết định “không được chào cờ sáng thứ Bảy 3/9/2010” thì không có thành viên nào trong BĐD được phép chào cờ, vì chào cờ như vậy là bôi bác chủ tịch Nguyễn Xuân Nghiã. Luật gì quái dị dzậy, thưa ông Hội Đồng VN Tự Do?      

Nếu nói về lý thì ông Hữu lại càng sai đứt đuôi con nòng nọc. BĐD có nội quy, trong Nội Quy thì lại không có khoản cấm thành viên là thành viên của đảng phái chính trị. Nếu bất bình vì cá tính “chủ quan” cuả ông Lạc như ông Hữu phán xét thì không có Nội Quy nào cho phép có quyền chế tài thành viên vì tính chủ quan cuả thành viên. Cha mẹ sinh con trời sinh tính, nay ông Phan Như Hữu lại ra oai bắt người ta phải thay đổi cá tính mới được sinh hoạt cộng đồng? Dậy con từ thuở còn thơ, người Trung Hoa uốn cây Tùng từ lúc còn nhỏ, cây Tùng lớn mọc thẳng băng bố ai mà uốn được nữa. Con người cũng vậy, 65 tuổi như ông Lạc hay bà Trần Thanh Hiền mà bảo phải thay đổi cá tính có lẽ đội đá vá trời. Nói vậy cái bản tính hay càu nhàu của ông Hữu có đổi được không nhỉ, nếu không có Nội Quy nào bắt ông phải sửa đổi không?

Nhưng cái sai lầm to lớn nhất là ông Phan Như Hữu đã mang Hội Đồng Đại Biểu cuả ông ra hù doạ “dân cử” BĐD? BĐD do dân bầu, Hội Đồng Đại Biểu từ UBĐKXDSMCĐ, UBĐKXDSMCĐ thì từ đâu ra chẳng ai biết (Tề Thiên Đại Thánh?) Vậy mà ông dám lộng ngôn cho là BĐD cuả chúng tôi và Hội Đồng Liên Tôn. Chúng tôi đâu có đi bầu giùm cho Hội Đồng Đại Biểu và Hội Đồng Liên Tôn. Nói như vậy ông Hữu muốn tùng xẻo BĐD ra sao cũng được hay sao? Chưa hết ông Phan Như Hữu đã tuyên bố: “Hình như, chúng tôi sẽ triệu tập một buổi họp Hội Đồng Đại Biểu, và có quyết định về ông Lạc. Vì cộng đồng này là cuả CHÚNG TÔI, tức 94 hội đoàn và HĐLT.” Và ông Phan Như Hữu đã cũng ra chỉ thị ông Nguyễn Phục Hưng “sẽ có một buổi họp HĐĐB để thảo luận và quyết định trường hợp ông Nguyễn Tấn Lạc.” Chắc ông Nguyễn Phục Hưng đọc được bài phỏng vấn có tên ông, ông cũng phải lắc đầu say No, not me man.  

Thật là quái dị, một thành viên Hội Đền Hùng với tay đòi “xử lý” thành viên BĐD do đồng hương tín nhiệm bằng một “toà án nhân dân” HĐĐB với lý luận “vì cộng đồng là cuả chúng tôi.” Chưa kể sai lầm nguyên tắc, Ban Phối Trí do 94 hội đoàn (HĐĐB) bầu ra, vậy mà chủ tịch Ban Phối Trí (Nguyễn Phục Hưng) lại có quyền triệu tập cái HĐĐB bầu ra mình. HĐĐB theo như ông Phan Như Hữu nói tức là Đại Hội Cộng Đồng. ĐHCĐ thì do Ban Đại Diện triệu tập để giải quyết chuyện quan trọng của BĐD. Không lẽ HĐĐB hoặc Ban Phối Trí bất cứ lúc nào không thích thành viên nào của BĐD thì đều triệu tập Đại Hội HĐĐB để “thanh toán” ngắn gọn? Vậy từ nay 7 thành viên cuả BĐD nên đặt mình vào vị trí sẵn sàng bị “mời đi chỗ khác chơi,” bất kỳ lúc nào nếu không biết nói “yes” với bất cứ thành viên nào cuả hội Đền Hùng Hải Ngoại?

Ông Phan Như Hữu còn khi dễ ông Lạc là người “bị” đôn lên (không phải 7 người đắc cử đầu tiên.) Xin lỗi Nội Quy bầu cử đã ấn định thì dù là đậu vớt hay đậu đôn thì cũng là thành viên cuả BĐD, sao ông Hữu lại có vẻ khi dễ luật bầu cử của HĐLT? Sản phẩm tuyệt vời của cựu luật sư Phạm Văn Phổ, đấy ông Hữu. Như vậy theo ông PNH, ông Lạc được phép chỉ để ngồi gật không phải để làm việc. Hay là ngồi làm tuỳ phái cho cộng đồng sai bảo vì đậu vớt, không được giữ bất cứ chức vụ gì sao? Ông Hữu ơi, chuyện BĐD thì để BĐD họ lo, ông cứ lo kết toán chi thu bên Hội Đền Hùng đi. Đừng với tay qua làm luật di trú BĐD/CĐ thành luật du di kỳ lắm. BĐD họ biết việc phải làm và cần làm. Bằng chứng họ đã “xử” Dương Đại Hải. Nếu ông muốn cho thành viên BĐD về hưu thì người cần về hưu là ông Trần Trọng An Sơn, không phải ông Nguyễn Tấn Lạc. Vì ông TTAS cần dưỡng bệnh để nhường chỗ người khác. Người được đôn lên yên trí lớn, không phải là ông Ngô Chí Thiềng mà là bà Trần Thị Phú. Vì ông Ngô Chí Thiềng đã tuyên bố, ông chỉ nhận lời được đôn lên nếu Bà Phú cũng được đôn lên cùng với ông. Đây là một lời từ chối khéo, vì Nội Quy bầu cử đâu có luật cho phép 2 người thay một người. Hơn nữa bà Phú vào thì tránh được tiếng là ông Nguyễn Tấn Lạc mang Mặt Trận và thao túng BĐD.    

Bổ túc: Tuần trước người viết đề cập đến 2 ông Nguyễn Phục Hưng và Nguyễn Phi Hùng, khi gửi bài vì lầm lẫn bị xoá mất một đoạn nên nhiều độc giả thắc thắc tại sao lại đưa tên 2 người này mà không có dẫn chứng gì? Dạ thưa cả 3 chúng tôi tên viết tắt đều là NPH, nhưng 2 ông NPH kia thì chẳng bị sao quả tạ chiếu, chỉ có cái tên NPH của người viết là bị long đong, lận đận. NPH người viết bị chúng ghét vì tội viết tầm bậy trúng tùm lum. Xin thành thật xin lỗi độc giả và xin được bổ túc.