Nhận qua email ngày 9-10-2017, tựa đề do SMCĐ đặt ra để phân biệt các lá thư trước.

NANCY NGUYỄN, HÌNH ẢNH CỦA KẺ LẠC ĐƯỜNG!

Cô Nancy Nguyễn,

Tôi chưa bao giờ chụp mũ cô là đảng viên Việt Tân. Vì đọc thư cô viết cho Bố Mẹ cô từ ​"Mặt Đường Dậy Sóng", tôi nhận thấy đây là cô con gái ở Hải ngoại có thể sánh với cô Phương Uyên ở Quốc Nội.

Cô Phương Uyên ở Quốc Nội bị Việt Cộng cầm tù vì đòi dân chủ. Khi ra tòa, quan tòa hỏi tại sao cô chống lại Tổ Quốc? Cô Phương Uyên, một cô bé có nét mặt ngây thơ, có nụ cười thánh thiện, đã nhìn vào mặt quan tòa Việt Cộng: "Tôi không chống lại Tổ Quốc; tôi chỉ chống lại Đảng Cộng sản!".

Giữa một bầy súc vật, chỉ biết tuân theo khẩu hiệu "Còn Đảng, Còn Mình" mà cô Phương Uyên dám nói như thế, thì tôi coi cô Phương Uyên là một bậc anh thư mà chưa một ông "lão thành cách mạng" tự hào về chiến công đánh Pháp, đuổi Mỹ dám mở miệng nói.

Tôi đã viết cho cô một bức thư để bày tỏ nỗi vui mừng của một ông giả ở cuối tuổi gần 80 được nhìn thấy thế hệ con cháu vươn mình đứng dây như Phù Đổng.

Cô im lặng. Tôi lại gửi email để hỏi cô có nhận bài viết của tôi? Cô im lặng.

Do đó, tôi nghĩ rằng cô là đảng viên Việt Tân, vì đảng viên Việt Tân không ưa tôi. do tôi liên tục lột mặt nạ anh em Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định làm kháng chiến bịp để ăn tiền đồng bào nhẹ dạ.

Tuy nhiên, tôi không hồ đồ chụp mũ cô là Việt Tân khi chưa có chứng cớ. Tôi đích thân tìm gặp cô để hỏi thật hư.

Sở dĩ tôi phải tìm cô vì tôi lo ngại cho tương lai tuổi trẻ. Một mầm non hiếm quý như vậy mà sa vào vũng bùn Việt Tân thì uổng quá. Tôi là người chiến sĩ đã ra trận đánh nhau với kẻ thù khi còn trẻ. Dù  bây giờ không còn vũ khí, tôi vẫn tiếp tục chiến đấu bằng cách cổ vũ tuổi trẻ tiếp tục chiến đấu để giữ gìn nòi giống. Thiện chí của tôi đối với cô là rất chân thành.

Bọn cộng sản Việt Nam đang thi hành kế hoạch diệt chủng tộc Việt, cô biết không? ​

Tôi không bao giờ chụp mũ ai khi tôi không có bằng chứng. Đến như Nguyễn Xuân Nghĩa, cháu ruột của Mười Cúc Nguyễn văn Linh, Tổng Bí thư Việt Cộng, ở lại trong nước sau năm 1975, làm việc cho Việt Cộng, rồi được Việt Cộng đưa ra hải ngoại bằng đường chính thức để gia nhập vào Mặt Trận Kháng Chiến HCM ở địa vị lãnh đạo, tôi cũng không chụp mũ anh ta là Việt Cộng. Tôi chỉ viết bài "Nguyễn Xuân Nghĩa, Anh Là Ai?" để chính anh ta phải nói cho những cho những người yêu nước chống Cộng như tôi biết rõ. Nguyễn Xuân Nghĩa im lặng thì tôi đã biết anh ta là ai.

Cô Nancy Nguyễn viết Hồi Kỳ kể lại những ngày trong nhà tù Việt cộng, tôi nhận thấy cô là người có bản lĩnh đối phó với bọn Công An. Chắc chắn cô là người có kinh nghiệm hoạt động chính trị, cách mạng.

Một người có kinh nghiệm hoạt động cách mạng, chính trị như cô, ắt cô phải biết đảng Việt Tân là một đảng chính trị tồi bại, nhớp nhúa, chuyên môn dùng thủ đoạn chia rẽ các đoàn thể Quốc Gia.

Vậy khi nghe tôi hỏi cô có phải là Việt Tân, thì phản ứng đương nhiên của người làm cách mạng chân chính phải hỏi lại: "Nếu Bác có khinh miệt tôi, thì bác khinh miệt vừa vừa thôi! Tại sao tôi là người dấn thân đi làm chuyện cứu nước, mà bác nghĩ tôi là người của băng đảng Việt Tân, một đảng mà mọi người đều ghê tởm?"

Trái lại, cô chỉ cười cười, không phủ nhận và cũng không nhìn nhận. Tôi thất vọng vô cùng, vì tiếc cho tuổi trẻ Việt Nam, thương cho tương lai dân tộc.

 

Sau khi có dư luận ồn ào về câu tuyên bố của bà Trần Kiều Ngọc: "Tôi không Chống Cộng; tôi chỉ chống CÁI ÁC", bị nhiều người phía Quốc Gia lên án. Cô viết bài "THƯ CUỐI GỞI CÔ CHÚ BÁC CỦA CON ( bài của Nancy Nguyễn)" để chửi xéo những người CHỤP MŨ (!) bà Trần Kiều Ngọc.

Tôi chưa nghe ai chụp mũ mà cô, mà cô lên tiếng thì tôi phải "connect the dots".

Đọc xong thư của cô, tôi nghĩ thầm: "Việt Tân (Nancy Nguyễn) đang bênh vực Việt Tân (Trần Kiều Ngọc) đây!".

Thưa cô Nancy Nguyễn,

Cô đừng tưởng bọn già chúng tôi là một lũ ngu! Cô xưng "CON" để tỏ ra sự lễ phép của con nhà gia giáo, giống như Trần Kiều Ngọc cũng xưng "CON", nhưng so sánh bài viết của cô và những câu trả lời của bà Trần Kiều Ngọc thì ai cũng thấy có điểm giống nhau về sự hỗn láo, xấc xược, ngạo mạn, dót nát nhưng ưa khoe vài ba câu chữ Hán rỗng tuyếch.

Riêng hai chữ "THƯ CUỐI" trong đầu đề của cô là đủ cho người đọc thấy sự ngạo mạn và dốt của cô. Trong sinh hoạt dân chủ, đối thoại, trao đổi quan điểm là rất cần thiết. Cô dùng chữ "THƯ CUỐI" để chứng tỏ ta đây nói với các ngươi lần này là thôi, là chấm dựt! Không cần bàn cãi gì nữa!

Một thái độ kẻ cả, phản dân chủ mà dám mở miệng dạy dỗ về DÂN CHỦ cho các bậc Cha, Chú thì rõ ràng cô chẳng cần biết trời cao đất dày gì cả.

Tôi định viết thư cho cô để giáo hóa cô trở thành người có học, biết bỏ tính ngạo mạn để tiến bộ. Nhưng tình cờ đọc được bài viết của bà Hoàng Lan Chi và ông Peter Phạm thì tôi khỏi cần viết thư cho cô, mà chỉ cần chuyển bài viết của bà Hoàng Lan Chi và ông Peter Phạm cho cô đọc là đủ.

Tôi cũng CC cái thư này cho cả Hoàng Cơ Định và nhiều người khác để thấy cái đảng Việt Tân đã "ĐẺ" ra cái thứ "NHẢI RANH" (chữ của bà Hoàng Lan Chi) mới nứt mắt mà dám hỗn hào gọi các bậc cha mẹ đi tìm tự do để cho con cái có tương lai tươi sáng, là "DI DÂN TƯ TƯỞNG". Cô có biết cô xài mấy chữ đó là cô đang chửi cả bố mẹ cô nữa không? Tôi bắt đầu nghi ngờ cô không phải là tác giả bức thư viết cho Bố Mẹ cô từ mặt đường dậy sóng. Bởi không bao giờ có một người viết được bức thư khiến mọi người khâm phục, đến tôi phải ứa nước mắt, lại có thể dùng mấy chữ "Di dân tư tưởng". Cô nên nhớ chúng tôi không thể sống với bọn cộng sản man rợ, nên phải tị nạn ở xứ người, chứ không phải là hạng di dân kinh tế như bọn giá áo túi cơm, tha hương cầu thực.

Tôi đề nghị cô Nancy Nguyễn, nếu còn biết phục thiện, thì về xin lỗi Bố Mẹ cô và chấm dứt đàn đúm với bọn chính trị gia hoạt đầu "tuần chay nào cũng có nước mắt". Nếu không nghe lời tôi, tương lai chính trị của cô coi như vứt đi!

Từ chỗ tôi viết thư ca ngợi cô là Thiên Thần, Bồ Tát tái sinh sau khi đọc cái thư cô viết cho Bố Mẹ cô từ mặt đường dây sóng, đến chỗ tôi đồng ý với bà Hoàng Lan Chi ví cô là CON NHẢI RANH, là lòng tôi đâu đớn vô cùng.

Đau đớn vì Việt Tân đã đào tạo một thế hệ tương lai hỗn hào, mất dạy như Trần Kiều Ngọc, Nancy Nguyễn và còn nhiều nữa mà chưa lộ diện.

Tôi nhớ mãi lời thơ của cô giáo Trần thị Lam ở Hà Tĩnh tự thán: "Đất Nước này rồi sẽ ra sao?" khi có những người trẻ tuổi như Trần Kiều Ngọc, Nancy Nguyễn? 

Xin những ai còn nghĩ đến tương lại nòi giống, hãy hợp sức nhau để kéo Việt Tân ra khỏi gọng kềm Việt Cộng để xây dựng một Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia tử tế.

Mong lắm thay.

Bằng Phong Đặng văn Âu  


Thư ông Bằng Phong Đặng Văn Âu gởi bà Luật Sư Trần Kiều Ngọc (10-10-2017)

Nancy Nguyễn: Thưa Chung (28-9-2017)

Nhà văn Bằng Phong Đặng Văn Âu trả lời về bài viết của cô Nancy Nguyễn (28-9-2017)

Thư Cuối Gởi Cô Chú Bác của Con [trả lời nhà văn BP Đặng Văn Âu] - Nancy Nguyễn (27/9/2017)

Thư ông Bằng Phong Đặng Văn Âu gởi Nguyễn Thanh Tú con trai cố ký-giả Đạm Phong trước ngày họp báo “Việt Tân kết thúc tại Houston, 2-10-2017”

Thư Gửi Nhà Tranh Đấu Trẻ VN Ở Hải Ngoại - Bằng Phong Đặng Văn Âu (26/4/2017)

Viết từ mặt đường dậy sóng - Nancy Nguyễn (18/5/2016)

KTG. Nguyễn Xuân Nghĩa, Anh là ai? - Bằng Phong Đặng Văn Âu (27/12/2015)

Nguyễn Xuân Nghĩa: Chúng ta tiếp tục là nạn nhân của truyền thông Mỹ (7/11/2015)

Kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa: “Mặt Trận là một chương đen tối của đời tôi" (4/11/15)

Vàng Rơi Không Tiếc - Đào Vũ Anh Hùng (1988)

Nguyễn Thanh Tú họp báo ở Houston tố cáo Việt Tân - Phần 1

Nguyễn Thanh Tú họp báo ở Houston tố cáo Việt Tân - Phần 2

Nguyễn Thanh Tú họp báo ở Houston tố cáo Việt Tân - Phần 3