Ngưyễn Phương Hùng, 23-08-2010

Câu châm ngôn bất hủ của người Mỹ, người viết đã nhiều lần viết đi viết lại ”If you want to do right, do right the first time.” Nhưng nếu nó không “right the first time” thì sao, thì cố gắng sửa chữa để lần sau làm cho tốt đẹp. Trường hợp của Liên Ủy Ban cũng vậy, buổi họp báo ngày 5/8/2010 đã sai lầm (dù là của người khác gây ra nhưng trách nhiệm trực tiếp vẫn là người ký thư mời và đứng ra tổ chức cuộc họp báo) nhưng BTC lại cố chấp không sửa chữa. Bằng chứng ngày thứ Sáu 13/8/2010 cơ hội để sửa chữa bằng cách tham dự buổi hội thảo Tự Do Báo Chí, cũng lại không được quý vị trong LUB quan tâm. Thay vì đến tham gia dự buổi họp báo ngày 13/8/2010 hoặc ra thông báo “đáng tiếc cho sự việc xảy ra quá nhanh chóng bởi ông Vi Anh” (thực tế LUB qua e-mail của bà Trần Thanh Hiền xác nhận không hề có chuyện dự trù “mời” ký giả Đoàn Trọng ra ngoài) thì LUB lại bất ngờ lên làn sóng 1190 AM khuya thứ Năm 12/6/2010 để nói chuyện ngụy biện.

Với giáo sư Nguyễn Thanh Liêm người viết rất quý mến và kính trọng ông. Một vị giáo sư và cũng là cựu thứ trưởng giáo dục khả kính, đêm hôm khuya tối phải đi theo ông Phan Kỳ Nhơn lên đài ngồi làm chậu kiểng cho vở tuồng cải lương “dân chủ kiểu Bolsa” bỡi đạo diễn Vi Anh. Đã có một vài người lo ngại về chuyện người viết “ném chuột (Vi Anh) bể đồ cổ (LUB)”, nhưng người viết cho đến bài báo này bảo đảm không bắn lầm, vẫn còn khả năng bắn trúng đích Vi Anh và vẫn chưa viết gì về LUB ngoại trừ nếu ông Vi Anh còn ngồi trong LUB. Câu chuyện ngày 5/8/2010 sai còn tạm tha thứ vì lý do “sự kiện xảy ra quá bất ngờ”, nhưng sự việc tối thứ Năm 12/8/2010 thì không thể tha thứ, những câu nói được trích đoạn cuối bài viết mời độc giả đối chiếu; những tuyên bố đao to buá lớn quả là còn thê thảm hơn thế nữa. Chi tiết diễn biến ngày 5/8/2010 thì người viết đã tường thuật đầy đủ trong số báo trước có lẽ không cần phải viết lại. Nếu ông Vi Anh có liêm sỉ và sự bị mất mặt thì ông đã chẳng làm chuyện “lịch sử” có một không hai.

Tuy nhiên, nếu chịu khó nghe lại buổi nói chuyện 12/8/2010 cặn kẽ từng chữ từng câu thì mới thấy ông Vi Anh đã hướng dẫn 2 ông Phan Kỳ Nhơn và giáo sư Nguyễn Thanh Liêm nhắm mũi dùi “ám chỉ” vào người viết qua hai chữ Godfather (chữ dùng của người viết khi viết về ông Vi Anh) đã được ông Vi Anh nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Ông Phan Kỳ Nhơn kết thúc buổi nói chuyện “Thật sự mà chúng tôi suy nghĩ rất nhiều cho cái việc công bố Bản Lên Tiếng sẽ có phản ứng, đương nhiên là có phản ứng vì đụng đến những tên tay sai của cộng sản.” Họp báo tự do báo chí là phản ứng? Ai phản ứng, Đỗ Dzũng, Ngụy Vũ và Đoàn Trọng chưa có ai phản ứng ngoại trừ Đoàn Trọng, viết bài vạch trần thủ đoạn đâm bị thóc thọc bị gậy và nói láo không có căn (Giáo sư Trần Văn Ân xác nhận ông Bùi Văn Nhân chỉ làm dân biểu 1 nhiệm kỳ.) Không lẽ những bài viết phân tích cái sai lầm của ông Vi Anh của người viết chính là “những tên tay sai của cộng sản” như bà Diệu Chi bá láp?  

Thứ Năm 19/8/2010 báo Việt Weekly phát hành với những bài của người viết (Bolsa Thiên Hạ Sự) và những thâm cung bí sử về cuộc đời sự nghiệp của ông Vi Anh bỡi Đoàn Trọng …v…v… đã làm cho “chỗ đứng” nhiều nơi trong cộng đồng của Vi Anh đang bị lung lay. Người viết thật tình giờ phút này vẫn chưa có lời phê bình về LUB ngoại trừ cá nhân ông Vi Anh. Nhưng nếu LUB qua hình ảnh ông Phan Kỳ Nhơn vẫn muốn tiếp tục bao che Vi Anh thì e rằng sự kiện sẽ ngày thêm tồi tệ và có ngày bị văng mi. Ộng Phan Kỳ Nhơn đã từng là nạn nhân của Vi Anh vì sự cả nể không muốn làm mích lòng “bạn hiền” và mọi ngưởi, đây một đức  tính tốt cho người tu hành hoặc nhiều tình cảm, nhưng lại không thích hợp với người đấu tranh hoặc làm chính trị. Vô độc bất trượng phu, ông Phan Kỳ Nhơn không cần độc để trở thành trượng phu, ông chỉ cần “lắng đọng tâm hồn” trong giây lát thì sẽ phân biệt kẻ tốt người xấu. Kẻ nào nịnh bợ ta chính là kẻ thù ta, kẻ nào thẳng thắn phê bình ta mới chính là bạn ta. Đối phó với kẻ thù (csVN) dễ hơn là đối phó với “bạn hiền” sẵn sàng đâm sau lưng chiến sĩ. Nên nhớ ông Vi Anh chưa bao giờ công nhận tân Ban Đại Diện cộng đồng Người Việt Quốc Gia. Điều dễ hiểu vì ông ta là người đã cho Ban Điên Dại Nguyễn Xuân Vinh và Nguyễn Minh Nguyệt được tự ý lưu nhiệm 3 năm. Đó là lý do tại sao tất cả chức sắc trong cộng đồng đều có mặt trong gần 600 quan khách tại buổi tiệc ra mắt Tân Ban Đại Diện Cộng Đồng 18 ngàn lá phiếu chiều Thứ Sáu 21/8/2010 tại nhà hàng Mon Cheri trừ Vi Anh. Chuyện tréo cẳng ngỗng là Ông Vi Anh từ phía “bên kia” đã len lỏi luồn lách vào LUB rồi ngồi chễm trệ trong bàn Chủ Toạ của phía “bên này” làm chuyện bôi bác mất uy tín của LUB sau chiến thắng biểu tình Đàm Vĩnh Hưng. Tại sao? Vì LUB được coi như một mũi dùi xung kích của tân Ban Đại Diện chống sự xâm nhập của csVN bằng con đường văn hóa vận; Làm LUB mất uy tín vì khí thế kiểu “vệ binh đỏ” do Vi Anh làm đạo diễn sẽ làm cho LUB bị tai tiếng. Những người làm chính trị cộng đồng vẫn còn ngây thơ chưa thấy tài điệp viên hai mang của Vi Anh. Không ai nhớ Vi Anh từng tuyên bố không công nhận Ban Đại Diện cuả 18 ngàn lá phiếu và Vi Anh đã không đi bầu. Vậy mà Vi Anh được ngồi vào bàn chủ toạ của LUB (cơ quan ngoại vi của BĐD/CĐNVQG.) Người phá hoại là Vi Anh không phải là người tổ chức hội luận Tự Do Báo Chí hoặc viết bài Bolsa Thiên Hạ Sự; hi vọng ông Phan Kỳ Nhơn và thành viên LUB hiểu thấu triệt vấn đề hơn.

Tuy nhiên khí thế biểu tình chống Đàm Vĩnh Hưng vẫn chưa phải là tấm huy chương cao quý nhất để mang ra chống lại sức mạnh của sự thật. Áp dụng khí thế Đàm Vĩnh Hưng vào một vấn đề thiết thực sẽ tạo thêm uy tín cho LUB, nhưng nếu xử dụng sự thành công của cuộc biểu tình này mà thừa thắng xông lên làm chuyện ruồi bu thì trước sau cũng tự đưa dao cứa cổ đừng đổ tại cho bọn “nối giáo cho giặc”. Sức mạnh nào cũng không thể hơn được sức mạnh của sự thật. Sự thật về Vi Anh đã được tiết lộ trong Việt Weekly trong 2 số báo vừa qua thiết nghĩ cũng đủ để cho LUB nên “dừng bước giang hồ”, đừng cố gắng phiêu lưu với Vi Anh mà có hại cho tương lai LUB và cộng đồng. Lòng nhiệt thành của ông Phan Kỳ Nhơn không ai phủ nhận và vị trí chống cộng của LUB vẫn rất cần cho cộng đồng, nhưng không vì vậy tiếp tay để cho Vi Anh lập một “quốc gia” Nam Kỳ Quốc trong LUB. Một người lăng ba vi bộ lập Lực Lượng Chống cộng sản và Tay Sai (để chống người phe ta) lại được ngồi chồm hổm vào LUB để chống người phe mình. Ai nối giáo cho giặc, ai tiếp tay Đàm Vĩnh Hưng? Ai đang giết LUB sau chiến thắng biểu tình Đàm Vĩnh Hưng? Tên thợ hót Đàm Vĩnh Biệt ra đi vẫn để lại một bãi đờm. Phải xoá bãi đờm Vi Anh này thì cộng đồng mới yên lành.

Người viết đã nhận được một vài điện thoại của một vài nhân sự có máu mặt yêu cầu bỏ qua chuyện ông Vi Anh. Đồng ý, nhưng bỏ qua bằng cách nào? Chuyện đời không đơn giản như 28/14 hay 28/100. Ai cột thì phải gỡ. Cách gỡ hay nhất là đồng ý một buổi hội luận lên tiếng về việc đáng tiếc. Không ai bắt ông Vi Anh phải xin lỗi Đoàn Trọng, chỉ cần nói 2 chữ “đáng tiếc” cũng xong và sự hiện diện của Vi Anh trong LUB là một sự hiện diện thừa thãi, không cần thiết. Vâng, cây muốn lặng nhưng gió có muốn ngừng hay không? Tối thứ Năm 12/8/2010 ai trả tiền giờ cho Vi Anh láo khoét bi bô chửi người viết “đã làm gì có ích lợi cộng đồng” và lợi dụng chiến thắng biểu tình Đàm Vĩnh Hưng của LUB để đánh phá thành quả này. Chương trình bình thường 1190 AM khuya thứ Năm là bài viết của bình luận gia Lý Đại Nguyên và phát lại chương trình RFA. Nhưng bộ ba Tướng Sĩ Tượng đã lên đài đánh cờ Tướng từ 11 giờ đến 11 giờ 30 để làm công việc tấn công cuộc họp báo tự do báo chí do người viết tổ chức vào thứ Sáu 13/8/2010 và những bài viết Bolsa Thiên Hạ Sự vạch trần thủ Vi Anh. Nếu chấp nhận trò chơi dân chủ, tôn trọng tự do, tại sao không chờ thứ Sáu 13/8/2010 đến tham dự buổi họp báo và thẳng thắn tranh luận thay vì làm công tác biệt đội thành lên đài “tâm sự một chiều”. Con đường dân chủ là con đường 2 chiều mà người lái xe chiều bên này vẫn nhìn thấy người bên kia. Không phải chơi trò Nguyễn Xuân Vinh và Minh Nguyệt chỉ dám lén lút lên đài phát thanh chào cờ VNCH và chửi bới hay kiểu bịt miệng linh mục Nguyễn Văn Lý. Trong buổi họp báo Tự Do Báo Chí, người viết đã phát video toàn bộ (như ông Thái Hiến yêu cầu) và cũng có dành phần nói chuyện của LUB và ông Vi Anh. Vậy tại sao lại phải trả tiền lên đài, đá văng ông Lý Đại Nguyên và RFA để nói chuyện tào lao thiên điạ, chế dầu vào lưả tăng thêm nhiệt độ trong lúc việc trước (5/8/2010) chưa giải quyết xong?

Người viết rất thương giáo sư Nguyễn Thanh Liêm, đêm khuya còn phải làm kiếp con Cò mà đi ăn đêm. Ông Phan Kỳ Nhơn không có giờ rảnh lên đài nói chuyện biểu tình chống Đàm Vĩnh Hưng vì ở xa (Riverside,) nhưng tối thứ Năm 12/8/201 ông đã không quản ngại đường xa mắt mờ và sẵn sàng độc mã về nhà như kỵ mã trong sương chiều để tiếp tay Vi Anh dạy cho bọn nối giáo cho giặc, đám nhà báo “mất trật tự” dám vọng ngôn gọi cụ Dân biểu là Godfather (chữ dùng của người viết?) Gieo gió gặt bão, chiêu thức họp báo của Vi Anh “mời” báo chí rời phòng họp bị bể mánh vì người viết tổ chức họp báo để thực hiện tự do dân chủ và mời ông Vi Anh đến họp thì lại không dám đến. Ngược lại ông sẵn sàng mướn giờ lên đài phát thanh để nguỵ biện và xảo trá nói xuôi nói ngược, nói trên nói dưới và quy kết là “nối giáo cho giặc”, là tiếp tay Đàm Vĩnh Hưng, lá phá hoại LUB? Trong khi LUB im lặng trước vụ Miss VN Global, thì người viết liên tục trên các diễn đàn điện tử “quảng cáo” show Miss VN Global, quảng cáo “mạnh” đến nỗi show phải huỷ bỏ vì số vé tiêu thụ không như sự mong muốn và nghe nói Ban giám đốc Planet Hollywood đòi một chi phí 100 ngàn mỹ kim tăng cường an ninh, cảnh sát vì sợ ông “Vi Anh” thừa thắng xông lên biểu tình tiếp tại Las vegas?

Phàm chuyện bất đồng ý kiến, nếu có cơ hội được đối thoại thì người viết quan niệm cần mặt đối mặt dễ giải quyết hơn là mạnh ai nấy nói sẽ chẳng đi đến đâu. Vụ Nghị viên Hoàng Duy Hùng là một thí dụ cụ thể. Người biểu tình chống Nghị viên HDH vào đặt câu hỏi rồi trước khi ra về còn khen đối tượng Hoàng Duy Hùng là can đảm là thành thật không dấu diếm. Lợi ích của hội luận này là kết quả của sự cảm thông. Khi Nghị viên HDH chấm dứt họp báo ra ngoài thì không còn thấy người biểu tình cầm cờ mà chỉ còn vài người biểu tình từ trong phòng họp đi ra và đứng lại nói chuyện với nghị viên HDH. Lên đài nguỵ biện chỉ làm cho sự việc rối ren và đào sâu thêm khoảng cách. Khuya thứ Năm trách người viết tổ chức họp báo Tự Do Báo Chí và nói một chiều. Nhưng khi mời họp báo để nói 2 chiều và làm sáng tỏ thì lại trốn chui trốn nhủi như mấy chú trong bưng? Nếu không làm sai, sao lại né tránh? Thứ Hai ngày 16/8/2010 người viết gửi e-mail cho 3 ông Tướng Sĩ Tượng mời hội luận thêm một lần nữa trước khi khóa sổ chuyện Vi Anh. Vẫn một chủ trương cố hữu “phớt tỉnh Ăng-Lê”, cả 3 vị này không ai lên tiếng. Có lẽ cả 3 người đều nghĩ người viết chỉ là một thằng con nít, các bô lão sẽ bóp mũi lúc nào cũng được, không đáng để quan tâm?

Có người nói khi lập Bản Lên Tiếng 5/8/2010, LUB chắc đã nghĩ rằng không ngờ gặp phải phản ứng mãnh liệt của người viết (họ đã cho là người viết sẽ chẳng viết gì, hoặc có viết thì cũng chẳng biết gì mà viết; nếu có viết thì sẽ có sát thủ Diệu Chi và Nguyễn Thị Minh Ngữ xung phong làm thành phần xung kích ngăn chặn.) Do đó, quý vị đã tảng lờ buổi họp báo Tư Do Báo Chí ngày 13/8/2010 thay bằng “Tự Do Họp Miệng” trên đài 1190 AM vào tối thứ Năm 12/8/2010. Ông Vi Anh đã đánh giá quá thấp trình độ của người viết hoặc ông đang ỷ lại một thế lực “đằng sau” bảo kê cho việc làm nên không “ke”. Vì nhận định sai lầm nên hôm nay Vi Anh phải đón nhận một sự thật ê chề? Người viết chẳng có thế lực nào ngoài thế lực sự thật và luật pháp. Sự thật dù bị bóp méo cũng đến lúc phải được soi sáng như cây kim nằm trong bọc. Bây giờ đấm ngực than “trời sinh ra Vi Anh sao lại sinh ra Nguyễn Phương Hùng?” quá muộn.

Sáng thứ Tư 18/8/2010, người viết đích thân đến SBTN và Việt Báo trao mỗi cơ quan 2 lá thư: 1- Tình trạng nhân viên của ông Vi Anh; 2- Mời hội thoại để a- Chiếu lại toàn bộ video họp báo ngày 5/8/2010 hoặc từ lúc ông Cao Viết Lợi phát biểu cho đến khi Đoàn Trọng ra khỏi phòng họp. b- Nghe lại audio thứ Năm 12/8/2010 1190 AM để phân tích từng lời vu cáo của những người trên chương trình hầu giải quyết vấn đề. Tối thứ Tư 18/8/2010, người viết trong chương trình Người Việt Tự Do tường trình sự việc nói trên. Sáng thứ Năm 19/8/2010, có thể ông Vi Anh đã đọc xong toàn bộ các bài viết Bolsa THS liên quan đến đương sự thì Vi Anh đã xuất mồ hôi hột, nên bèn xuất chiêu trước, “tiên hạ thủ đắc vi cường?” để ngày thứ Sáu không có ai tham dự họp báo, nghe bọn “phản động tuyên truyền”?

Sáng thứ Năm 19/8/2010, tại hàng hiên báo chí quán Zen của ông Lý Kiến Trúc, ông Nguyễn Thanh Huy vui vẻ và hoan hỉ loan báo người viết sẽ bị hố vì Việt Báo sẽ trả lời Vi Anh làm việc tình nguyện không lãnh lương. Người viết từ tốn bảo ông Thanh Huy, trong thư đã viết rõ, người viết muốn biết ông Vi Anh làm việc W2, 1099 hay không lương. Như vậy làm sao hố được. Nếu làm việc không lương thì ăn sao nói sao với sở An Sinh Xã Hội khi khai hồ sơ lãnh tiền GR hoặc SSI (nguyên tắc không có khả năng làm việc thì mới được trợ cấp.) Tình nguyện làm free hay làm lãnh lương vẫn chứng minh tình trạng tinh thần vẫn còn ổn định, tức là người vẫn còn đủ khả năng làm việc, phải không ông Thanh Huy? Chưa kể ông Vi Anh lại từng khoe “mỗi tuần tôi viết 4 bài báo cũng đủ cho tôi sống” (Không lẽ viết 4 bài ăn chữ và uống nước lọc để sống? Sống đây chính là tiền lương.) Làm free OK, nhưng đừng lãnh GR, SSI mới No Star Where. Lãnh tiền già có income vẫn phải khai báo. Do đó, nếu nói làm lãnh lương thì chết (từ từ) mà không lãnh lương thì chết cấp kỳ nhanh hơn. Vì “làm” kiểu nào thì làm vẫn là tình cảnh của người còn đủ khả năng làm việc nhưng lại muốn theo Đàm Vĩnh Hưng để trốn thuế. Vì sở thuế sẽ không tin là làm không lãnh lương và sở ASXH sẽ thắc mắc tại sao ông có đủ khả năng làm việc mà lại bảo là không để được trợ cấp? Đài SBTN cũng chưa biết sao? 10 năm Việt Báo, 6 năm SBTN nhưng không dám xưng là nhà báo mà chỉ xưng là cựu dân biểu (nghề nghiệp chuyên môn) để trốn thuế? Ông Nguyễn Thanh Huy đứng lặng như trời trồng, cái thằng “nối giáo cho giặc” vậy mà nguy hiểm thật. Mọi người quên rằng người viết là cựu nhân viên của sở kiểm thuế Board of Equalization và Bail Bond. Đầu tháng 9 là lễ Lao Động của Mỹ, California đang thất nghiệp lên 9.8%, thời điểm rất tốt để thắc mắc với Bộ Lao Động (Labor Department) về những người “làm không lãnh lương” nhân tiện ghé vào hỏi thăm IRS và California Franchise Taxboard, trong trường hợp không được SBTN và Việt Báo trả lời, chỉ còn cách này là con đường ngắn nhất.  

Khoảng gần trưa thứ Năm 19/8/2010, người viết nhận được 2 cú điện thoại xin tha cho ông Vi Anh nhưng ngược cả chục cú điện thoại “xuí” tới luôn bác tài. Tha thì tha, nhưng tha thế nào, điều kiện ra sao? Ông Vi Anh có lên tiếng xin lỗi từ nay em chừa hay không? Những hạng người tráo trở, lăng ba vi bộ, người viết luôn cẩn trọng vì nếu bỏ qua không điều kiện trong tương lai bảo đảm sẽ có lời ong tiếng ve rồi vết xe cũ cũng sẽ trở lại. Sợ lắm. Người xin bỏ qua cho ông Vi Anh không cho biết thái độ của LUB ra sao? Chỉ dẫn chứng buổi họp tối thứ Ba 17/8/2010 không có sự hiện diện của ông Vi Anh, không có mặt không có nghĩa là Vi Anh bị loại. Lỡ ông Vi Anh đang bị cảm sốt vì bài Bolsa THS hay Việt Weekly nên tạm nghỉ dưỡng thương để tái phối trí lực lượng thì sao? Mặt trận quân sự thì có sẵn binh thư yếu lược để tham chiếu. Mặt trận Vi Anh thì nguy hiểm khó lường. Thực ảo khó biết. Chơi với Hà Tường Cát vậy mà khi cần đạt được mục tiêu sẵn sàng chôm lá thư tình của bạn mình để phá hoại gia cang người khác là người không có thiện tâm.

Nhưng No Star Where, tha thì tha người viết cũng chẳng cố chấp hẹp hòi. Tha nhưng công đạo vẫn phải trả lại cho công đạo. Người viết xưa nay không chủ trương đánh cá nhân, chỉ tự vệ khi bị tấn công. Như chuyện của giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, người viết tuyên bố sẽ không đề cập đến ông nếu mọi sự được dàn xếp êm đẹp. Sau ngày ông Nguyễn Xuân Vinh từ chức, người viết đã chấm dứt hoàn toàn. Dù rằng ngày hôm nay đã có thêm nhiều tài liệu nữa. Cánh cửa đã đóng người viết tránh phải mở lại. Chuyện của LUB cũng vậy, chỉ cần ông Vi Anh (người tự ý lưu nhiệm ban điên dại) cùng họp báo với người viết và tuyên bố chấm dứt cái mâu thuẫn bằng cách rút ra khỏi LUB thì xong thôi. Bởi vì ai cũng biết LUB là cơ quan ngoại vi xung kích của tân Ban Đại Diện bên này. Một người đứng đắn không thể một chân bên này một chân bên kia như con tô tô đứng làm chuyện vệ sinh vào gốc cây.

Tin giờ chót chiều thứ Bảy bất ngờ 2 ký giả Etcetera và Đoàn Trọng gặp nhà báo Vi Anh tại một khu đậu xe, lập tức một buổi phỏng vấn chớp nhoáng được thực hiện (xem Việt Weekly ra ngày 26/08). Nhận xét đầu tiên cho thấy ông Vi Anh tỏ ra bối rối quên ngay luật 5 KHÔNG trong đó có điều: Không tiếp xúc, không cho chụp hình, không cho phỏng vấn…  Đó là ký giả Đoàn Trọng, người được ông bẻ chiếc đũa trong ngày 5/8/2010. Không biết LUB có thái độ kỷ luật với ông Vi Anh khi chính ông là tác giả Bản Lên Tiếng lại vi phạm nguyên tắc của ông đề ra. Tuy nhiên, trong sự bối rối và bất ngờ này, ông Vi Anh vẫn chống chế “anh anh, em em…” rất thân mật và bác bỏ mọi trách nhiệm về việc “bẻ” cây đũa Đoàn Trọng. Thái độ này tỏ ra rất hèn hạ và không thành thật. Do đó, không thể nói rằng ông Vi Anh đã cải tà quy chánh mà là “một bước lùi ba bước tiến.” Ngày 28 tháng 11 sẽ là ngày sinh nhật của ông, đề nghị quý vị nào muốn tổ chức sinh nhật cho ông nên đặt mua những cây đũa để cho ông tập bẻ. Nếu cần phỏng vấn tìm xem bao nhiêu chiếc đuã cần bẻ, để đặt đũa, vui lòng liên lạc người viết sẽ cung cấp chi tiết số điện thoại, cơ quan phục vụ theo hồ sơ ly lịch người viết vừa nhận được từ một cơ quan ”private investigation”.  

Còn những luận điệu bảo rằng người viết vô tình đang chia rẽ cộng đồng hay làm cộng đồng xáo trộn, dù rằng họ đều công nhận lỗi gây ra từ ông Vi Anh, nhưng không nên làm to chuyện. Vì ai sẽ là người hưởng lợi? Tại sao không ai đặt vấn đề ngược lại tại sao ông Vi Anh làm như vậy đoàn kết hay chia rẽ? Có bao nhiêu cây đũa sẽ cần phải bẻ? Ai sẽ hưởng lợi trong việc “mời” cây đũa Đoàn Trọng ra khỏi phòng họp? Người viết không chối cãi là đã từng đóng cửa nhiều người làm đài phát thanh tại quận Cam. Trong những đoạn audio dưới đây “nối giáo cho giặc”, “tiếp tay Đàm Vĩnh Hưng” và “tay sai cộng sản” cũng đủ làm cho đài ông Thái Hiến bị khó khăn nếu bị thưa. Nối giáo cho giặc, Ai là giặc, giặc là csVN?  “Tiếp tay với Đàm Vĩnh Hưng?” Đàm Vĩnh Hưng có phải là văn công cộng sản và là một đối tượng bị lên án là thành viên đảng csVN? “tay sai cộng sản” cái này mới là chết một cửa tứ, tổng đài không cần biết ai là Quốc ai là Cộng. Vu cáo một người ngay trên làn sóng phát thanh là cũng đủ làm cho ông Vi Anh mệt ngất ngư con tàu đi. Nếu không thương LUB thì người viết đâu có im lặng như vậy. Không viết chắc không ai biết. Nên phải viết cho mọi người biết, người viết vẫn còn tốt bụng không xấu bụng đâu. Nếu không thì làm sao LUB có thể thản nhiên ngồi vững đến ngày hôm nay. Hết cô Diệu Chi nay lại đích thân ông Phan Kỳ Nhơn gọi thằng em kết nghĩa như vậy hay sao? Oh là là C’est la vie. Diệu Chi một nhân vật “mất thăng bằng” nói không ai nghe, nhưng ông Phan Kỳ Nhơn tiếng nói của ông rất có giá trị. Càng có giá trị thì lại càng phải cẩn thận đừng để nó trở thành tiếng nói “dzô dziên” làm hư cả đại cuộc chống cộng.

Anh Phan Kỳ Nhơn ui thằng em anh rất thương và rất quý mến anh cho đến giờ phút này. Trước sau như một, anh có giận không nhìn mặt thằng em kết nghĩa này thì thằng em vẫn quý mến tinh thần chống cộng và yêu nước của anh. Chỉ tội nghiệp anh bị họ dùng sinh tử phù để áp lực anh phải làm nhiều điều anh không muốn làm. Tinh thần chống cộng của anh số một, nhưng lòng tốt của anh lại không thích hợp cho người làm chính trị. Về phần ông Vi Anh giờ này những sát thủ của ông như Nguyễn Thị Minh Ngữ thấy bể chuyện đã cao bay chạy xa để ông ở lại chịu một mình. Ông Vi Anh muốn biết thành tích của người viết? Được không sao đâu. Kỳ tới sẽ viết tiểu sử NPH cho ông lé mắt chơi. Những sự thật về NPH hiện nay ở Mỹ vẫn có thể sưu tra được chứ không như chuyện trước 30/4/1975 Y Tá Trung Sĩ nay đổi đời thành Y Sĩ Trung Tá. Chưa là luật sư xưng là luật sư. Dân biểu một nhiệm kỳ khoe là 2. Chơi với bạn ăn cắp thư tình photocopy rồi đưa lén cho báo chí nhờ đăng tải là tâm điạ của kẻ hèn hạ, không phải phong thái của một vị cựu Dân Biểu. Dân biểu VNCH đâu có đếm 28/100 là đa số đâu? Đếm kiểu này là bôi bác các ông Lê Châu Lộc, Trần Văn Ân, Nguyễn Lý Tưởng, Nguyễn Trọng Nho, Nguyễn Hữu Thời, Phạm Ngọc Hợp …v…v… mới là tiếp tay cho cộng sản cười mũi không lẽ Hạ Viện VNCH tồi tệ đến thế sao?

Kính mời quý độc giả xem vài trích đoạn trong buổi nói chuyện tối thứ Năm 13/8/2010.

PNK: “…. Sau cuộc biểu tình, thấy sự thành công của cuộc biểu tình và thấy ý chí của người Việt chống cộng thì những cái cơ quan này, những thành phần nối giáo cho giặc này không còn lý do gì để đánh cái Ủy Ban Đặc Nhiệm trước sự thành công đó. Do đó, lợi dụng cái việc của anh Đoàn Trọng để mà làm giảm uy tín của UBĐN…”

Vi Anh: “Tôi nghĩ rằng đồng bào phẫn nộ anh Đoàn Trọng mà không có phẫn nộ trong cái việc Ủy Ban mời anh Đoàn Trọng ra khỏi phòng họp. Hơn nữa có thể nói mời được anh ra được hết sức là mừng bởi vì đồng bào không muốn thấy mặt cái người làm mình đau lòng chứ không phải là phẫn nộ cái việc Uỷ Ban làm; và chúng tôi làm hết sức là dân chủ, làm hết sức là lễ độ.”

PKN: “…Thì bây giờ sự thành công của mình như một gáo nước lạnh tạt vào mặt cái bọn đó. Nhưng bây giờ nó muốn lấy cái cơ hội mà ủy ban mời anh Đoàn Trọng ra, nó lấy cái cơ hội đó để mà tung lên những luận điệu xuyên tạc, nào là bịt miệng, nào là uỷ ban nhân dân, …v…v… đủ thứ chuyện để làm giảm uy tín, làm mất cái giá trị của cuộc biểu tình ngày 24 của mình. Đây là một cái đòn tâm lý của đối phương đối với chúng ta, do đó ngày hôm nay tôi xin đồng hương nghe được cái hệ thống này hãy nhận định cho một cách rất là sáng suốt, chứ đừng mắc mưu vào những cái bọn nằm vùng tại đây. Luôn luôn bất cứ một cuộc biểu tình nào chúng ta thành công luôn luôn có sự đánh phá sau này.”

Thái Hiến: “Sự thành công của quý vị sẽ còn những trận đòn kế tiếp nữa không phải là một buổi họp báo này không thôi đâu. Cho nên những cái xuyên tạc đó ngày hôm nay chúng ta đã nói ra để cho thính giả và đồng hương của chúng ta thấy rằng ở đây đừng bao giờ, đừng nghe một chiều mà không nhìn thấy những sự thật ẩn khúc đằng sau mà không chuẩn bị cho những trận đánh phá trong cộng đồng của chúng ta….”

“…. Cho nên khi người ta cắt xén một cái đoạn phim ra hay một câu ra là nó sẽ khác nghĩa…… cho nên nếu được xin các ủy ban, xin các đài truyền hình chiếu nguyên con cái ngày họp báo đó để cho đồng bào đồng hương chúng ta thấy rằng cái bộ mặt thật của các tờ báo, những người viết bài xuyên tạc như thế này…”

Vi Anh: “… còn những một vài cây viết mà viết những bài để bênh vực dùng những cái chữ chụp mũ cho anh em tụi tôi nào là đuổi ra, nào là bịt miệng, bịt mồm, nào là godfather …. Ai viết những bài báo này, những người viết bài báo này mà chụp mũ cho ủy ban muốn bóp miệng truyền thông, muốn làm godfather báo chí rồi đuổi anh Đoàn Trọng ra. Quý vị coi những cái người đó, viết cái gì, làm cái gì có lợi cho sự đoàn kết của cộng đồng này không?”

PKN: “Thật sự mà chúng tôi suy nghĩ rất nhiều cho cái việc công bố Bản Lên Tiếng sẽ có phản ứng, đương nhiên là có phản ứng vì đụng đến những tên tay sai của cộng sản.”