Hoàng Hải Thủy, 27-1-2012

Hàng năm vào những Ngày 2 Tháng 9, Ngày Tết Nguyên Ðán, bọn VC ở Mỹ thường tổ chức những Cuộc Gặp - Tiệc Mừng trong Toà Tổng Lãnh Sự của chúng ở San Francisco. Nghe nói trong mấy năm gần đây Tiệc Mừng do Tổng Lãnh Sự VC San Francisco tổ chức hàng năm có cả ngàn người Việt ở Mỹ đến dự.

Năm nay, Ngày 14 Tháng Giêng, 2012, theo như mọi năm, Tổng Lãnh Sự Bắc Việt Cộng ở San Francisco, tổ chức Tiệc Tất Niên. Ông Nguyễn Khoa Thái Anh, một người viết nhiều bài trên nhiều Blog, đến dự và viết bài tường thuật.

Bài được đăng trên “ÐÀN CHIM VIỆT.Com.” Tôi – CTHÐ – “Sao Y Bản Chính”:

Nguyễn Khoa Thái Anh: Tiệc tất niên của Lãnh Sự Quán: Ý nghĩa và ước vọng

Rất buồn tình cho thế sự Việt Nam, ngay cả chuyện tường thuật lễ lạc ngày Tết nhất cũng không tránh khỏi chuyện bất cập ở quê nhà. Ðang buồn vì biến cố Ðoàn văn Vươn, người nông dân anh hùng huyện Tiên Lãng, bị chính quyền cướp đất mồ hôi nước mắt của mình, tôi đã do dự mấy ngày nay có nên viết bài tường thuật ‘rút gọn’ này hay không.

Lại nữa đối với những người (hải ngoại) chống chế độ một cách triệt để thì dù có thẳng thắn cách mấy bài viết này cũng là một bài sái-buổi-chợ, gián tiếp ‘quảng cáo’ cho bộ mặt của nhà nước, nhất là khi một quốc gia độc tài quân phiệt như Miến Ðiện đã bắt đầu có những biến chuyển khả quan, tiến về dân chủ, được Hoa Kỳ và thế giới công nhận thì Việt Nam với những truyền thống nhân bản ngàn-năm-văn-hiến không thể tiếp tục có những đàn áp khốc liệt với con dân mình.

Lãnh Sự Quán dù có được đại diện bởi những con người khả ái như ông Tổng Lãnh Sự Nguyễn Bá Hùng, cô Phó Lãnh Sự Lê Thu Hà và những tùy viên nhã nhặn dễ thương khác vẫn là một bộ phận của nhà nước, tuy xa rời quê hương và cùng chia sẻ một không gian với những người mang quốc tịch Hoa Kỳ như tôi, không hiểu họ có đau đáu trong lòng một sự bất an vì tình thế quê nhà không? Bản thân tôi, trong một vai trò thông tin địa phương hạn hẹp (không chuyên nghiệp) có thể nào lấy tính cách cá nhân đi dự tiệc ham vui rồi quên béng đi lương tri Việt của mình, bù đắp bằng liên hoan nhất thời?

Như mọi năm, tôi vẫn không được Lãnh Sự Quán chính thức mời nên khi tình cờ nghe chị Liêm nói đến buổi dạ tiệc Tết, tôi đã nhờ người bạn thân, Luật sư Nguyễn Hữu Liêm, ‘đánh tiếng’ hỏi ông Hùng xem tôi có được ‘tháp tùng’ theo vợ chồng họ không. Ðương nhiên qua gặp mặt và giao lưu với ông tân Tổng Lãnh Sự cách đây vài tháng, tôi đã không bị từ chối, và được nghe anh Liêm nói lại: “Năm nay số quan khách được mời có giới hạn, không như những năm trước mời quá đông nên đã khó tiếp đãi một cách chu đáo.” Ðại khái đó là lời của nhà ngoại giao.

Chiều thứ bảy năm nay (January 14, 2012) Tổng Lãnh Sự Quán tổ chức một lễ tiệc Tất Niên rất trang trọng và linh đình trong hội trường khánh tiết thuộc khuôn viên của Palace of Fine Arts ở San Francisco (được thiết kế bởi Bernard Maybeck và kiến trúc tạm thời vào năm 1915 cho hội chợ quốc tế Panama-Pacific Exposition, đến năm 1965 được hoàn chỉnh với những vật liệu vững chắc hơn. Thường năm Lãnh Sự Quán vẫn mượn Tòa Thị Chính / City Hall của San Francisco cho tiệc Tết.

Palace of Fine Arts là một khu thắng cảnh đẹp và nổi tiếng của thành phố San Francisco, một trong 10 dinh thự được giữ lại sau cuộc Triển Lãm quốc tế Panama-Thái Bình Dương, gồm có những trụ cột lộ thiên kiến trúc theo kiểu La Mã và Hy Lạp cổ, và một hồ nước bao bọc xung quanh bởi các cây khuynh diệp và cây mận rợp bóng, thu hút nhiều du khách và các cô dâu chú rể đến chụp hình đám cưới. Bên trong có Tòa Thiên Văn Exploratorium và một rạp lớn để dùng cho những Lễ hội như tiệc Tết của Lãnh Sự Quán năm nay.

Ở ngoài không thấy biểu tình và khi vào trong tôi không bị hỏi giấy mời và căn cước như các năm trước, quan khách cũng được đưa cho các mẫu vé giữ lại để sổ xố (cả thảy bốn người được trúng, 2 giải trúng Kindle Fire tablet, 2 lô độc đắc do Hàng Không Việt-Nam tặng. Hạng nhất là 2 vé khứ hồi về Việt Nam – Hoa Kỳ và hạng nhì là 1 vé quốc nội)

Năm nay tiệc tất niên được bắt đầu từ 6 giờ 30 chiều cho đến hơn 11 giờ tối. Ngoài chuyện ẩm thực, khách mời được thết đãi các món khai vị và một bữa ăn buffet chính, lễ hội có hai con Lân múa tưng bừng chào đón Tết và đáng kể nhất là nhiều màn văn nghệ, đặc biệt quan khách được dịp thưởng ngoạn những màn trình diễn do chính ông Tổng Lãnh Sự Nguyễn Bá Hùng cống hiến như: bài “Ai ra Xứ Huế,” một bài hát rất ư là tình tứ và Huế, cũng như bài Quan họ Bắc ninh “Người Ơi Xin Ở Ðừng Về”và một màn trình diễn thời trang. Có lẽ trong số nhân viên tổng lãnh sự ở Cựu Kim Sơn, ông Hùng là người hiền hòa, có máu nghệ sĩ, văn nghệ văn gừng nhất. Thật vậy khi ông đứng song ca chung với cô Ngân Hà, giọng hát ông còn có vẻ tình tứ và điêu luyện hơn cả giọng ca nữ!

Tôi nhận diện một số người quen trong khoảng hơn 500 các quan khách tham dự, nhưng không dám nói rằng tất cả những người đến dự đều là những người ủng hộ hay hãnh diện vì nhà nước Việt Nam, nhưng dù họ có ưa hay cả chống đối, mọi người có phong thái thơ thới, tự nhiên vui chơi, chào mừng lễ hội một cách thân tình, để bên ngoài những chuyện chính trị, chính kiến.

Tỉ lệ quan khách có lẽ có nhiều người hải ngoại hơn thành phần du sinh hay gia đình và người quen của văn phòng Tổng Lãnh Sự. Có lẽ có một điều cốt lõi – mặc dù cầm quyền hay mọi người ai đó có đồng ý hay không về ngữ nghĩa — hay đúng hơn, cách định nghĩa — rõ ràng là diễn biến Hòa bình là một tiến trình tự nhiên và tốt đẹp của một dân tộc vì đại họa phải bị chia lìa vì chủ nghĩa và cuộc nồi da sáo thịt, nay giúp cho họ (người trong và ngoài nước) tìm hiểu nhau, bỏ đi sự khác biệt để trở thành thân quen, kết nối vì tình đồng hương và sự sống còn của dân tộc.

Mặc cho búa rìu của dư luận, mặc ai khen chê, chụp mũ, tôi vẫn nuôi một niềm tin và hy vọng mãnh liệt rằng sự cứu rỗi của đất nước nằm trong dân tộc tính và sẽ làm tỉnh thức những ai lầm đường lạc lối. Cá nhân tôi lúc nào cũng quan niệm rằng những thành viên trong đảng Cộng sản không phải ai cũng đáng ghét.

Hôm dạ tiệc tất niên tôi cũng tâm sự với một người bạn thân rằng – bất kể chuyện nghị quyết 36 – những người như ông Tổng Lãnh Sự (mặc dù phải giữ một vai trò ngoại giao chính thức của ông) với những cá tính rất tự nhiên, thân thiện và cởi mở, vẫn có thể là những người bạn tốt đối với nhiều kiều bào một tình huống bình thường.

Xa hơn nữa, tôi cũng như nhiều người Việt Nam khác đều mang một ước vọng sâu xa rằng nhà nước Việt Nam sẽ như chính quyền Miến Ðiện sẽ có những chủ trương và đường lối cải tổ kịp thời, thích ứng với nguyện vọng của người dân và hiện tình đất nước (trước mối hiểm họa Trung quốc). Nếu được như vậy, khi có những buổi tiệc tất niên hay lễ lạt gì thì người Việt hải ngoại ở các nước sở tại sẽ thật sự chào đón và đóng góp, hãnh diện vì được một chính quyền do dân, vì dân và của dân đại diện.

Hết bài tường thuật của Ô. Nguyễn Khoa Thái Anh.

Dưới đây là một số ý kiến của những người đọc bài tường thuật. Những ý kiến này được đăng trên ÐÀN CHIM VIỆT.com:


Chien Nguyen.

Tôi nghĩ những người Việt hải ngoại yêu chuộng công bình, nhân ái không ai mong chờ những bản tin như vầy được post lên, cho dù là những ngày giáp Tết.

Xin tác giả sống thực một tí, đừng tiếp tục sống trong mơ ước như gần bốn chục năm qua.


Nguyển Sinh Hổ

“Cá nhân tôi lúc nào cũng quan niệm rằng những thành viên trong Ðảng Cộng sản không phải ai cũng đáng ghét.’

Ðúng vậy Thái Anh ạ. Chúng nó, những đảng viên CSVN, là những thằng HÈN, đáng KHINH BỈ, đáng thương hại, hơn là đáng ghét. Chúng nó là những con giòi bọ, lúc nhúc, hóa thân làm người đấy. Chính Nguyễn khoa Ðiềm, cùng một tộc của T Anh, cũng là một loại giòi bọ (hay vượn, khỉ,…) hóa thân làm người theo thuyết Darwin đấy!!! Trong lịch sử VN, lũ phản động CSVN là ÐẠI TỘI ÐỒ của dân tộc. Ðừng mơ ngủ, hãy tỉnh thức!


Trương Phi

Không được mời (vì tác dụng của những bài đã viết của ông không có bao nhiêu) mà vẫn tìm cách đến dự (núp bóng Cán bộ Liêm) thì quả thật ông “dũng cảm” hết sức!! Bài viết này của ông cho dù rào che chắn cách mấy thì người ta vẫn nhận ra ông ngay và hiểu ông muốn nói gì. Ông khen ông TLS hết lời không sợ ông ấy ngượng sao? Chúc ông bữa tiệc khác sẽ được ông TLS mời chính thức, không phải đi “cọp” nữa.


Anthony Hoang

Tại sao NKTA lại phải xin xỏ đi dự tiệc tất niên của CSVN. Theo voi hít bã mía à?


Phan Ba

Có một sự lầm lẫn rất lớn, hoặc là một sự cố tình; khi một số người coi những người chống cái ác là những người chống Cộng, những người ‘thù vặt’ vì thua trận! Không, không và không; người chống Cộng hôm nay không phải là người thua trận, như tôi khi chiến tranh thì có biết gì, vì còn nhỏ; nhưng tôi biết họ ác. Ông TA có thấy họ nhã nhặn, họ là nhà nước, chính quyền thì đó là do ông nhìn nhận; còn người khác thì chỉ coi họ là bọn tiếm vị, xảo quyệt, giả nhân và nhất là BẤT HỢP PHÁP!

Tôi nghiệp cho người Việt, họ không có cái dũng, họ sợ kẻ gian trả thù, sợ kẻ hèn hạ, và luôn muốn làm ăn với kẻ ‘mạnh’; thật là loại người hèn yếu!


Ðỗ Sinh

Thôi im đi. Có còn nhớ Tết Mậu Thân ở Huế không?


Tuan Ngoc

Ðất nước Việt Nam hiện tại rách nát như cái giẻ rách, bọn lãnh đạo thì thối tha, tham nhũng, thế mà Tổng Lãnh Sự Nguyễn Bá Hùng cùng các ca sĩ “hết thời” lợi dụng chức vụ để ăn uống linh đình trên xương máu dân oan và đồng bào đói khổ.

Khá khen cho Nguyễn Khoa Thái Anh bám theo gót Luật sư Liêm và vợ Liêm để dự tiệc Lãnh sự quán chỉ vì bản tính cố hữu là thích “theo đóm ăn tàn”.

Lẽ ra với chí khí và khí phách kẻ sĩ thì Thái Anh nên dành thì giờ suy tư để viết một bài “lật mặt quan tham lam, tàn ác bóc lột dân lành tại Thái Bình, Hải Phòng, Thanh Hóa, Nghệ An (quê hương của Xác Bác chửa chôn)”

Có lẽ “phương thức ăn bám” dễ hơn là “động não suy tư” nên Thái Anh đành bán rẻ lương tri cho bọn tư bản đỏ chăng!!!


Phan Ba

Cám ơn bác Anh về bài viết này. Sao tôi hơi tởm lũ này bác ơi; cái khả ái, lịch sự của họ là cái khả ái của Má Mì, của Mẹ Mìn! Tôi nghĩ một người mà mang danh Ðảng viên thì nó đã có vấn đề, tôi nói thật, khi tôi còn là thiếu niên, chúng kêu tôi đi sinh hoạt đoàn, tôi cứ tỉnh queo đi Nhà Thờ. Tôi khinh lũ chúng nó, lũ miệng lưỡi xảo quyệt!

Còn đám tới ăn xôi, chúng cũng muốn dính ung thư bác ạ. Họ có, muốn cái lợi cho bản thân, gia đình; có thể được bác chụp hình cho mọi người được chiêm ngưỡng dung nhan họ.

Tiền chi phí buổi tiệc là tiền của dân Việt ỡ Mỹ, tiền mua Visa của ta chớ của ai! Ðồng tiền ấy có dính mùi cái chân dơ của người Mỹ đen, do các chị làm Neo đóng cho bọn VC khi các chị từ Mỹ về thăm quê hương và người thân.

o O o

Tôi – CTHÐ – thấy một chuyện là từ mấy năm nay bọn Bắc VC chỉ tổ chức những buổi Kỷ Niệm, Lễ Lạc, họp mặt người Việt ở Toà Tổng Lãnh Sự của chúng tại San Francisco. Tôi không thấy có những hoạt động như thế của bọn nhân viên Toà Ðại Sứ Việt Cộng ở Washington D.C.

Không có, hay có, mà tôi không biết?

Ngay từ những năm 1960 sống ở Sài Gòn tôi đã khó chịu mỗi lần tôi thấy những người Việt ở Paris chào đón bọn gọi là “lãnh đạo Bắc Cộng” đến Paris. Họ – một số người Việt ở Pháp – tự nhận là “Phái Ðoàn Ðại Biểu Việt Kiều” đến Tòa Ðại Sứ Bắc Cộng trong những ngày Lễ Lạc của bọn CSVN để “kính dâng lòng biết ơn lên Hồ Chủ Tịch,” họ kính cẩn nghe những tên Cộng dạy bảo:

“Sống ở đâu phải tuân theo pháp luật ở đấy nhưng trái tim phải luôn luôn hướng về Tổ Quốc Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa.”

Tôi không muốn thấy những cảnh đó, những chuyện đó xẩy ra ở Hoa Kỳ.

May cho tôi là cho đến nay – Năm 2012 – những cảnh như thế, những chuyện như thế, chưa xẩy ra ở Washington D.C.

Chưa xẩy ra ở Washington D.C., nhưng đã xẩy ra ở San Francisco!

Bèn có vài câu Thơ Kỳ Nhông:

Mạt sĩ không sầu vong quốc nhục,
Cali còn hát Cộng ca ca!

Cảm khái cách gì!