(SMCĐ nhận qua email, không rõ tác giả)

Về thăm Nghĩa trang một chiều gió lộng,Tiếc Thương trên canvas
Khung trời xưa chìm đắm ngủ say
Xa lộ Biên hòa cuồn cuộn gió bay,
Biển đời ai oán, nỗi sầu chứa chan!
Ôi, DŨNG KHÍ ĐÀI âm cảnh mơ màng,
Linh hồn 30.000 Nghĩa sĩ, ngỡ ngàng bơ vơ!

VÀNH KHĂN TANG đẫm lệ sương mờ…
GƯƠM THIÊNG lạnh lẽo, ngẩn ngơ gió... chiều!
Anh LÍNH TIẾC THƯƠNG, thân ngã bệ xiêu,
Vì thương đồng đội chịu nhiều trái ngang!
ÂM DƯƠNG cách biệt đôi đàng…
Màng đen tội lỗi, bàng hoàng Thần linh.
Bao mầm non trai trẻ, cõi vô hình
Là nơi nương tựa, nghĩa tình nước non.
Niềm tin, sự sống, con cháu Lạc Hồng
Tự do, Hạnh phúc…non sông ba miền.
Với người sống, ỷ thế cậy quyền,
Buồn người khuất mặt..nhãn tiền không sai!
Dòng đời thác nước đổ mau,
Sông sâu, Biển rộng…một màu trong xanh