Trần Công Tử, 24-4-2012
Anh/Chị hỏi tôi: Sao chúng làm Bồi bút?
Dễ quá mà, để kiếm chút cơm thừa
Canh cặn thiu, heo dẫu đói chẳng ưa
Nhưng Bồi bút thì hẩu xực hẩu lớ
Bẻ cong ngòi để viết gian, bợ đỡ
Như thằng hèn Heo Mậu chó chạy quanh
Chỉ lớp Ba, lên chức Quốc Vụ khanh
Chuyên lừa thầy, phản bạn, thường khoe mẽ
Chữ nghĩa dốt đặc, có thằng viết thế
Núp cửa chùa: lửa khói quê hương tôi
Về Việt Nam liếm đít bọn chuột dơi
Vẫn nhơn nhơn cái mặt dày thằng điếm
Ráo một bọn vừa nửa người nửa ngợm
Cơm Quốc gia chúng đã tọng mòn răng
Nay quì mọp Bắc bộ phủ xin ăn
Trơ trẽn mặt chồn lùi, cỏ đuôi chó!
Đồng bào hãy nhìn, điểm mặt từng con bọ
Là bọ hung, bọ chét, bọ cầu tiêu
Gần trăm năm, chịu quốc nạn tiêu điều
Nước mất vì bọn Việt gian, dễ hiểu
Ra ngõ gặp bồi bút, điếm đàng, không thiếu
Nhưng người hiền chân chính đốt đuốc không ra
Việt Nam oan trái, oan gia
Người hùng quá ít, bọ dòi quá đông!
Trần Công Tử
From: Ngoc Tran