Phương Thuận / Tạp Chí Quê Hương Online, 21/11/2009
(SMCĐ vô tình đọc bài báo cũ online năm 2009, xin chia sẻ...)

Đó là câu thơ kết trong bài thơ “Nhớ Bác” của ông Đinh Viết Tứ (Việt kiều Mỹ). Ông kể: ngày 3/9/1969 năm ấy, ông đang ở Sài Gòn thì nghe tin Bác Hồ mất. Ông đã rất đau buồn và bài thơ Nhớ Bác đã ra đời trong niềm thương nhớ Bác khôn nguôi.

Ông Đinh Viết Tứ tâm sự: Tình cảm với Bác Hồ trong ông được xuất phát từ khi ông còn rất nhỏ. Khi đó ông yêu thích được nghe những bài hát về Bác. Đặc biệt, khi ông sống ở làng Trì, xã Tiên Xá, huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam,  ông đã được tặng một bức tranh quý in hình Bác Hồ ngồi với hai thiếu nhi, ông đã rất vui sướng và nâng niu bức tranh. Ông cũng cho biết, ông luôn thích tinh thần nhân đạo của Bác và thấy con đường cứu nước của Bác là rất cẩn trọng. Những việc làm của Bác luôn luôn xuất phát từ trái tim. Và ông luôn khâm phục cuộc sống giản dị, thanh đạm, và sự thật thà của Bác.

Ông Đinh Viết Tứ tốt nghiệp Trường Luật Sài Gòn năm 1965 và tốt nghiệp Trường Đại học  Pháp Lý Hà Nội năm 1990 (khi ấy ông đã 48 tuổi).

Năm 1992, ông sang Mỹ và năm 1996 làm Chương trình phát thanh Tiếng vọng quê hương. Năm 1999 đổi thành Chương trình phát thanh Việt Nam quê hương. Năm 2004, ông hợp tác với bà Phùng Tuệ Châu (kiều bào Mỹ) làm Chương trình phát thanh Tiếng Quê hương.

 

Đinh Viết Tứ thăm lăng Bác

Đại biểu Đinh Viết Tứ bên Đài tưởng niệm
các anh hùng liệt sĩ (21-11-2009)  

Xin trân trọng giới thiệu bài thơ "Nhớ Bác" của ông:

Nhớ Bác

Con tưởng sau này Bác sẽ vô
Bỗng đâu hung tín có ai ngờ
Bác đi về cõi người không hẹn
Giữa lúc non sông nửa cách bờ

Đâu chỉ riêng mình dân ta đau
Bốn bể năm châu một nỗi sầu
Trời thu không nắng mây ảm đạm
Tiễn bậc Cha chung của nghìn sau

Con đường giải phóng Bác đã khơi
Hiến dâng cho nước cả cuộc đời
Lê chân khắp chốn tìm phương thế
Tận diệt đời nô của kiếp người

Bác đã đi qua những nẻo đường
Xuyên rừng băng núi vượt đại dương
Hai vai mang nặng theo hồn nước
Độc lập tự do cho quê hương

Thuở nhỏ con hằng nuôi ước mơ
Đến khi khôn lớn thấy Bác Hồ
Từ nay mộng ấy không thành được
Nhớ Bác con đành viết trong thơ.

Phương Thuận


 Và bài họa của  Ba Trợn  trên Vietlandnews.net

TỞM BÁC

Bây giờ thì Pet cũng đã vô
Cái hòm lộng kiếng nằm tô hô
Pet đi về vương quốc quỷ đỏ
Xác khô hại dân nước nghèo khổ

Xác ướp rỗng ruột nằm tô hố
Tứ về thăm "bác" ngậm cái bô
Hai "bác cháu" ta hứng phỉ nhổ
Triệu lời nguyền rũa lũ cộng nô

Đâu chỉ riêng mình dân ta đau
Đĩ điếm năm châu cũng âu sầu
Thế gian mất đi thằng dâm ác
Còn bầy cháu chắt phá nước non

Con đường phỏng giái Pet tận chơi
Dâm ô Pet tận hưởng cả đời
Hấp hối mà vẫn thèm hành lạc
Đúng là bản chất quỷ dâm ô

Vác....chim tô hô khắp nẽo đường
Nghèo đói đành làm kiếp tha phương
Đại dương vượt tìm đường....hại nước
Ngậm rác cộng sản hại quê hương

Thuở nhỏ Tứ thường hay ước mơ
Úp mặt trong....cùa thằng hồ
Thương cái xác khô nằm tô hố
Tứ tiếc hùi hụi...của quý khô.

(Viết tặng Đinh viết Tứ)

Ba Trợn 


 

Đinh Viết Tở Little Saigon, 11/2011

 Jack (phu quân bà PTC),    Nguyễn Phương Hùng,    Phùng Tuệ Châu,   Đinh Viết Tứ,   Etc Nguyễn Quang Trường