Sức Mạnh Cộng Đồng.Net
  • Trang Nhất
    • Thư Ngỏ BPT SMCĐ
    • Giúp Đỡ
    • Liên Lạc
  • Về VN
  • Tin Tốt
  • Tin Xấu
  • Tin Bên Lề
  • Chán Đời?
  • Tin Cần Biết
  • SMCĐ TV
  • Thư-Viện
    • Vipassasa
    • Văn Hóa, Luân Lý, Đức Hạnh
    • Sức Khỏe
    • Du Lịch
    • Thuộc Về Lịch Sử
    • Tài Chính / Đầu Tư
    • Nghề Nghiệp / Việc Làm

Lời bộc bạch của một Đảng viên

Details
Category: Thư Viện

SMCĐ nhận qua email, 25-1-2012

Lâu nay tôi không viết blog, không comment vì tôi sợ. Tôi nghe được những thằng bạn làm bên an ninh nói rằng đang thực hiện những chỉ thị của cấp trên rất quyết liệt để tìm ra dấu vết tông tích của những blogger “có vấn đề” để có cách xử lý thích đáng. Tôi thực sự sợ, có lẽ là tôi hèn nhát. Nhưng hôm nay tôi muốn viết, tôi buộc phải viết, tôi không giải thích được tâm trạng của mình lúc này, nhưng tôi cảm nhận rõ ràng một sự thôi thúc phải nói ra những gì mình suy nghĩ cho nhiều người đọc. Sự thôi thúc đó đến từ đâu tôi cũng không chắc, nhưng thật tình là tôi vẫn rất run sợ khi post bài này. Tôi không phải là người dũng cảm, nhưng tôi thấy mình cần làm điều đó. Và tôi cũng chỉ có nơi này để viết, để nói ra được sự thật, blog là nơi duy nhất ở xã hội này người ta có thể nói thật, còn lại đều là một cuộc sống dối trá với chính mình và mọi người.

Read more ...

Thơ LEM DÒNG MỰC - Phan Tấn Hải

Details
Category: Thư Viện

SMCĐ: Âm hưởng kinh Phật trong những dòng thơ của Cư Sĩ Nguyên Giác Phan Tấn Hải. Đây có phải là dùng thi họa (anh cũng là một họa sĩ) để chuyển đưa đạo vào đời?

LEM DÒNG MỰC
Thơ song ngữ của Phan Tấn Hải

 

Lem Dòng Mực

này cô, cô ni nhỏ
xin giữ thật vắng lặng
từng bước cô đi
thật dịu dàng
hãy lắng nghe từng góc chùa
tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
kể lại một thời Đức Phật đã ngồi vắng lặng
 

này cô, cô ni nhỏ
xin giữ thật vắng lặng
khi đọc những trang kinh
hãy thấy chữ tôi đã vàng trên giấy
hãy nghe làn gió còn hát trong các dòng mực
một thời tôi ngồi chép
lời của Đức Thế Tôn
từ những ngàn năm trước


này cô, cô ni nhỏ
xin giữ thật vắng lặng
thật vắng lặng
 
xin đừng cười
nào ai còn nhớ
tiếng cười cô ni đã làm hồn tôi vỡ
và lem mực những dòng thơ tôi.

 
Mã hóa tên em vào thơ
 
anh ghi xuống giấy
những lời từ tháng ngày
như đã quên
thấy lại giữa những
chữ ẩn mật
khuôn mặt em mơ hồ hiện lên
buốt giá hồn anh nửa đêm
 
 
anh đưa vào thơ
những dấu chân tuyết
em một thời thật xa để lại
hơi lạnh còn nghiêng trên nét mực
 
anh run rẩy đọc
nhìn thấy em bước
giữa những chữ trên giấy

 
anh ghi lại vào chữ
những trí nhớ
từ một thời xa thật xa
nghe giữa những sợi khói mờ nhạt
vọng lời em rất buồn
có phải chúng ta đã vụng về mất nhau
 
 
em sẽ đọc thấy
mùi hương ẩn trong chữ của anh
mùi hương từ trời
một thời em đã
mang vào đời anh
một ngày mưa tuyết
 

ngày chúng ta tựa vào nhau
đỡ cho nhau từng bước chân
nhiều lần chúng ta trượt
 
qua những hè phố đóng băng
nơi tiếng em cười rơi xuống
và rồi bay lên
thành hoa tuyết khắp trời
và từ đó
phủ mát tháng ngày của anh
 
 
rồi sẽ có một ngày em đọc
và thấy giữa dòng thơ
anh chép đêm nay
và sẽ nhận  ra giữa những câu
quá nhiều những chữ không còn vần điệu
 
là những ngày còn lại của đời anh
là những ngày và đêm
đã bị xô lệch và mã hóa bằng tên em
 
 
nơi một thời thật xưa
nơi đó
em đã bước vào hồn anh
và rồi bỏ đi
để lại những lối trận đồ. 

 
Mời em cùng anh ra biển
 
mời em cùng anh ra biển
hãy bước vội
và bước thật vội
để dịu dàng đặt chân lên cát
để nhúng những ngón chân
vào sóng nước
và để thấy mình
trở thành như một với cả bầu trời
 
 
mời em cùng anh ra biển
trước khi những sợi tóc
trở màu xám
trước khi những
tháng ngày
nhạt hồng trên má,
và trước khi tình yêu của anh làm
son nhạt trên môi em 
 
 
mời em cùng anh ra biển
hãy bước vội và thật vội
trước khi ngày và đêm
trở thành các nếp nhăn
trên mặt, trên tay
và khi chúng ta còn bên nhau  

 
mời em cùng anh ra biển
hãy ngồi xuống,
hãy lắng nghe
và hãy nhìn thấy
lời anh đọc thơ
với từng chữ bay lên để thành hoa khắp trời

 
mời em cùng anh ra biển
để thấy chúng ta là bọt sóng
một thời hiện ra
và rồi sẽ biến mất
một thời tới bên nhau
yêu nhau
và rồi sẽ lìa xa
 
tất cả rồi sẽ trở về
lặng lẽ
vô cùng

 
mời em cùng anh ra biển
hãy giữ lòng mình
trôi chảy như sóng nước
không nơi nào để tới
và rồi trở về lòng biển rộng
 
nơi đón nhận mọi thứ trong đời
với lòng không phiền muộn
và vẫn giữ lòng
lặng lẽ
muôn nghìn năm
 
 
mời em cùng anh ra biển
để tập thấy chúng ta
là bờ cát trắng
nơi đón nhận mọi bước chân
 
đón nhận mọi thứ trong đời
với lòng không phiền muộn
và vẫn giữ lòng
lặng lẽ
muôn nghìn năm


mời em cùng anh ra biển
nơi những trận bão vùi dập
nơi em sẽ trở thành
một ngọn gió
và dìu những cánh chim hải âu vào bờ
đưa những cánh buồm ngư dân tránh bão 

 
hãy bước đi với anh
dịu dàng như ngọn gió
để đón nhận mọi chuyện
với lòng không phiền muộn
để nơi lòng chúng ta
lặng lẽ
không nơi chỗ trụ
và là bạn của muôn pháp

 
mời em cùng anh ra biển
nơi chúng ta trở thành bầu trời
nơi chúng ta
đón nhận
cả nắng và mưa
cả ngày và đêm
với lòng không phiền muộn
nơi lòng chúng ta
lặng lẽ, không nơi chỗ trụ
và là bạn của muôn pháp
 
với lòng không phiền muộn
và là bạn của muôn pháp. 
 
HẾT

Blurring the ink lines
 
you, the young nun
please keep really silent
on every step you walk
gently please
just listen to every corner of the temple
where the wind from the ancient meditation forest whispers
and recites the way of Buddha sitting soundlessly
 
 
you, the young nun
please keep really silent
while reading the ancient sutras
just see on paper my words that have turned yellow
just hear the breezes still sing within the ink lines
once, in a long past age I wrote down
words of Buddha
thousands of years ago
 
 
you, the young nun
please keep really silent
really silent
 
please don’t laugh
who would remember
a laugh from a nun that broke my heart
and blurred the ink lines from my poems. 
 
Encrypting your name with verse
 

I put onto paper
words from days and months
that have almost vanished
and see again among the
secret words
your face stealthily appearing
chilling my soul every night    
 
 
I put into poem
the footprints you left in snow
from days so far away
with cold wind shivering my ink lines
 
shaking I read
and see you walk
among words on paper
 
 
I put into words
the memories
from days so far away
and hearing amid the fading strands of smoke
your sorrowful voices
how did we lose each other so clumsily
 
 
you will notice
the fragrance hidden in my words
the fragrance from heaven
that you once
brought into my life 
in a day of snowfall
 
 
the day we leaned on each other
to help passing for every step
and many times we slid and fell
 
along the icy sidewalks
where your laughs fell onto
and then soared back to sky
transforming into snowflakes
and since then on
cooling my days and months
 
 
you will someday read
and see beneath the poetic lines
that I write down tonight
and will notice among the clauses
so many words without rhymes
 
those are my remaining days in life  
those are days and nights
being tilted and encrypted with your name
 
 
once upon a time
at that place
you stepped into my soul
and then left
leaving a maze of paths.
 
Come along with me to the ocean
 
come along with me to the ocean
walk fast
and walk faster, please
to gently put your feet on the sand
to dip your toes
into the water
and to feel like becoming one with the sky

 
come along with me to the ocean
before the hair
turns gray
before
months and days
fade the blush on your cheeks
and before my love
blurs your lipstick 
 
 
come along with me to the ocean
walk fast and walk faster
before days and nights 
become the wrinkles
on face and hands
and while we still have each other 

 
come along with me to the ocean
please sit down
please listen to
and please watch
my voice reciting poetry
with every word soaring to become flowers in sky 

 
come along with me to the ocean
and see that we are just bubbles
once appearing
and then someday vanishing
once coming together
loving each other
and then leaving away
 
everything then will return
to the peaceful
eternity 

 
come along with me to the ocean
and keep your mind
flowing like the waves
that have nowhere to come to
and then become one with the ocean  
 
that receives all things in life
without regrets
and that always keeps the heart
peaceful
for thousands and thousands of years
 
 
come along with me to the ocean
and learn to see us
as the white sand beach
where receives all footprints
 
receives all things in life
without regrets
and still keeps the heart
peaceful
for thousand and thousands of years
 

come along with me to the ocean
where the storms rage high
where you will become
a breeze
and steer the seagulls to a sanctuary
and lead the fishing boats to a harbor

 
just walk along with me
gently like a breeze
to receive all things
without regrets
to keep your heart
peaceful
that has nowhere to cling to
and becomes friends with all things 

 
come along with me to the ocean
where we become the sky
where we
receive
all sunshine and rain
all days and nights
without regrets
where our hearts
stay peaceful and have nowhere to cling to
and become friends with all things
 
without regrets
and become friends with all things.

THE END.

   

Đón Tết (Nhâm Thìn)

Details
Category: Thư Viện

*Ký Còm, mục Thiên Hạ Sự của nhật báo Thời Báo San Jose số 5737, phát hành ngày Thứ Bảy, Chủ Nhật 21, 22-1-2012

Như đã nói trước hôm nào thì hiện nay Ký Còm đang ở nhà quê đón Tết Nhâm Thìn 2012, và mặc dù trong số báo trước khởi đăng loạt bài phỏng vấn ông Vũ Văn Lộc dây dưa từ vụ "Ăn nhậu nội bộ nên không cần chào cờ mặc niệm" Ký có hứa là sẽ phỏng dài dài, phỏng đến khi cho hết chuyện mới thôi. Nhưng chẳng nhẽ năm hết Tết Âm Lịch truyền thống dân tộc lù lù trước cửa mà lại vẫn cứ chơi màn xông pha vào chốn rắc rối, lằng nhằng, ì uồm sóng gió trong cái tô nhỏ mà không trang trọng với chuyện Tết nhất, chúc xuân độc giả thì không được. Nên Ký Còm quyết định tạm hoãn loạt bài phỏng vấn riêng tư này lại vài kỳ, sang năm tiếp tục cũng vẫn vui khối. Xin quí độc giả thông cảm và chờ đón coi.

Read more ...

Bắc Kinh quan tâm thái độ người Việt ở Mỹ trong vấn đề Biển Ðông

Details
Category: Thư Viện
Người Việt, 18-1-2012
Đọc tạp chí ‘Quan Hệ Quốc Tế Hiện Ðại,’ Trung Quốc, số 6/2011

LTS - Bài viết dưới đây do độc giả Việt Tâm chọn, hiệu đính, ghi chú, và gởi đến Người Việt. Trong phần lời dẫn, Việt Tâm giới thiệu: “Mới đây, tập san Các vấn đề quốc tế ở Hà Nội, số ra tháng 10, 2011 cho dịch và đăng lại một bài nghiên cứu khá cặn kẽ của Trung Cộng đăng trên tạp chí Quan hệ quốc tế hiện đại của Trung Quốc, số ra tháng 6, 2011, viết về cộng đồng người Việt trên đất Mỹ và ảnh hưởng của họ đối với chính sách của Mỹ về tranh chấp Biển Ðông. Mặc dầu ngôn ngữ bài viết có thể phản cảm đối với chúng ta (tỷ như cho người Việt ở Mỹ là “chống lại tổ quốc,” thậm chí lại còn mô tả là “phản quốc” - nhưng có lẽ chỉ với dụng ý là người Việt hải ngoại chống lại chế độ ở quê nhà, hoặc gọi Việt Nam là “mẫu quốc” của chúng ta, lẽ ra chỉ nên gọi là “quê hương đất tổ” mà thôi) nhưng nói chung, bài viết có thể xem được là khá khách quan dựa trên những con số và những dữ kiện có thật, thuộc loại “nói có sách, mách có chứng.” Dù ta đồng ý hay không với những nhận định và kết luận của bài viết, đây cũng là một bài viết có cơ sở và lạ thay, đánh giá khá tích cực vai trò của người Mỹ gốc Việt trong cuộc vận động về Biển Ðông bên cạnh chính quyền Mỹ.”

Read more ...

Về Tây Bắc Tắm Tiên

Details
Category: Thư Viện

Hải Bình

- Giới ham du lịch bụi thường mê mải vùng đất Tây Bắc, không chỉ bởi vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng, mà còn cả sự “hoang sơ” của con người nơi đây.

Những cô gái dân tộc ngực trần, khỏa mình dưới suối, hồn nhiên như thể chỉ có trời và đất, là hình ảnh đẹp và quyến rũ nhất của rừng núi.

Nhưng đó là chuyện của chục năm trước. Giờ đây, văn minh đã từ "trên trời rơi xuống" tận những bản làng xa tít mù khơi, qua sóng phát thanh, truyền hình, rồi những con đường được mở vào tận bản làng, khiến nhiều phong tục, tập quán của đồng bào mất đi, trong đó, tục tắm suối cũng mai một rất nhanh.

Read more ...

Tin tranh cử - Nghị viên các khu vực 2, 4, 6, 8, 10 TP San Jose năm 2012

Details
Category: Thư Viện

By the Mercury News, Posted: 01/15/2012 06:55:10 AM PST (SMCĐ nhận qua email ngày 15-1-2012)
Internal Affairs is an offbeat look at state and local politics. This week's items were written by John Woolfolk, Jeremy C. Owens, Tracy Seipel and Julia Prodis Sulek. Send tips to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it., or call 408-920-5552.


"Speaking of Chu, he now has two challengers to his re-election bid: Tam Truong, 30, a city police detective friendly with Mayor Chuck Reed; and Rafael Sabic, 43, a neighborhood commissioner. Oliverio, whose initial bid for office was managed by Fedor, also has a re-election challenger: attorney Steve Kline, 62. So far, no one has filed papers indicating plans to challenge Councilman Ash Kalra and Councilwoman Rose Herrera."

Read more ...

Quốc Ca Hoa Kỳ và Fort McHenry National Monument

Details
Category: Thư Viện

The Star-Spangled Banner - Quốc ca Hoa Kỳ
Fort McHenry National Monument - Đồn Tưởng Niệm Quốc Gia McHenry

[SMCĐ đang gặp trở ngại trong việc đưa hình vào bài viết, phải đưa vào "one-by-one", chứ không thể "copy-&-paste" nên cần nhiều thời gian. Bài này tác giả "chơi luôn" một cuộn phim 36 poses... nhờ vậy mới "phê". Bài viết quá hay (và tiếu), muốn chia sẻ liền, không thể chần chờ...]

Read more ...

Tại sao có sự khác biệt quá lớn giữa người Việt Nam và người Nhật Bản?

Details
Category: Thư Viện

Phạm Hoài Nam (SMCĐ nhận qua email ngày 18-1-2012)

Trước đây do công việc tôi có dịp đi Nhật nhiều lần cũng như đi nhiều nước khác trên thế giới. Nước Nhật không phải là nước mà tôi thích đến nhất (có thể vì đắt đỏ quá), nhưng đó là đất nước mà tôi nể phục nhất — không chỉ phục ở những thành tựu của sự văn minh, những công trình kiến trúc tuyệt mỹ mà còn ở yếu tố con người.

Kể từ đó tôi luôn tò mò tìm hiểu thêm về lịch sử và văn hóa của các con cháu Thái Dương Thần Nữ.

Read more ...

Chiếc xe tang trắng và vụ sinh niệm Mai Thảo (1927-1998)

Details
Category: Thư Viện

Viên Linh/ Người Việt, 11-1-2012

1. Chiếc xe tang màu trắng:

Nhà văn Mai Thảo từ trần vào lúc 3 giờ sáng ngày 10 tháng 1, 1998 tại bệnh viện Fountain Valley, quận Cam, và được an táng tại nghĩa trang Peek Family đường Bolsa thành phố Westminster vào ngày 17 tháng 1 trong một tang lễ trang trọng, với hơn 300 thân hữu, thân nhân, đưa tiễn.

 

Khởi Hành số 10, 1997: Số báo tưởng niệm Mai Thảo khi Mai Thảo còn sống.

Sinh tại vùng biển muối Văn Lý, Nam Ðịnh vào ngày 8 tháng 6 năm 1927, ông thọ 71 tuổi, và vì không lập gia đình, chiếc xe tang đưa ông đi là một chiếc xe tang màu trắng. Những người yêu thơ chứng kiến cảnh ấy hẳn nhớ tới một bài thơ của Nguyễn Bính khóc nàng trinh nữ yểu mệnh ở Hà Nội xưa kia: “Có một chiếc xe màu trắng đục / Hai con ngựa trắng xếp hàng đôi / Mang đi một chiếc quan tài trắng / Và những vòng hoa trắng lạnh người.”

Không, đám tang Mai Thảo, pháp danh Minh Tâm, không buồn, không ảm đạm như thế. Ông không vướng bận thê nhi. Hồi ở Sài gòn, mấy năm làm Tạp chí Sáng Tạo, ông cư ngụ ngay trong tòa báo, số 133B đường Ký Con, di chuyển bằng một chiếc xe hơi thùng, là một trong những nhà văn đầu tiên đi xe hơi. Sau này làm các báo Kịch Ảnh, Nghệ Thuật, ông thuê một căn gác phía sau Cà Phê Chiều Tím, di chuyển bằng xe xích lô đạp. Một hai người đạp xích lô thường xuyên cho tác giả “Ðêm giã từ Hà Nội” trở thành quen biết người viết bài này, vì hôm thì Mai Thảo quên trên xe hộp thuốc Con Mèo loại 50 điếu, loại hộp tròn bằng sắt; hôm thì đến đón “ổng,” mà ổng bỏ tòa soạn đi đâu chưa về. Lúc ấy Mai Thảo là chủ nhiệm tờ Nghệ Thuật, tôi làm thư ký tòa soạn, tòa báo chỉ vỏn vẹn một căn phòng thuê của Thư Lâm Ấn thư quán, số 233 đường Phạm Ngũ Lão Sài gòn, bên hông ga xe lửa của thành phố. Chính ở đây một buổi chiều thân mẫu nhà văn tới thăm con, ngồi rất lâu, chỉ nói đi nói lại một hai câu, nhằm ý giục ông con trai lấy vợ. Cụ nói, ông con trai vẫn viết. Lâu lắm mới nói: Thôi cụ về đi mà. Cũng chính ở đây một ông già đạp xích lô kể với tôi rằng hôm qua ông suýt chết vì chở Mai Thảo đi chơi Chợ Lớn trong cả buổi chiều. “Mà cậu biết đường sá Chợ Lớn chớ? Ðường lát gạch không hà. Mà lát nghiêng, sống gạch vừa nhọn vừa gằn, chứ nó có lát mặt gạch bằng phẳng cho mình đâu?” “Mà cậu biết không, đâu phải một mình ông ngồi trên xe? Nặng ơi là nặng. Cái cô Cậu biết rồi chứ gì?” “Tôi kể cho mình cậu nghe thôi nhe.”

Tôi gật đầu nghe ông kể. 

2. Sinh niệm:

Rời chùa Huệ Quang trên đường Magnolia, xe chạy về hướng Nam. Chương trình buổi sáng của nhà văn Mặc Thu và tôi là sau khi tới dự lễ phát tang thân mẫu nhà văn Tưởng Năng Tiến, chúng tôi sẽ đi thăm Mai Thảo. Những ngày gần đây tác giả “Bản chúc thư trên ngọn đỉnh trời” không được khỏe. Từ căn phòng nhỏ trên lầu 2 của khu chung cư Christian Home trên đường Bolsa, anh đã phải dọn xuống tầng dưới, để khỏi phải leo 20 bậc thang mỗi khi lên xuống. Cửa phòng anh từ mấy tháng nay cũng không khóa nữa, để mỗi khi bạn bè tới thăm viếng, anh khỏi phải ngồi dậy ra mở cửa. Một tiếng gõ. Cứ vào. Chia tay ra về, cứ tự động khép cửa lại, chủ nhà khỏi phải ngồi dậy ra đóng. Lê Long Ðĩnh xưa kia ngọa triều thế nào không rõ, bây giờ biết rõ Mai Thảo ngọa triều ra sao. Mà triều đình nhà văn những ngày lưu vong, một tờ Văn đã trao cho Tả thừa tướng Nguyễn Xuân Hoàng, Mai Thảo không còn sống cái không khí hưng vượng của Sáng Tạo hay Nghệ Thuật nơi quê nhà. Quân binh dù vậy vẫn xếp hàng dọc theo mé Long sàng, có các ông Scott, Walker, ông Martell, ông Napoleon, ông Daniels, hết thảy đều sẵn sàng cung phụng cho tới tận đáy lòng chung thủy.

Nhân có anh Mặc Thu mới từ Việt Nam qua, Mai Thảo bảo tôi khui một chai Martell mới, ai đó vừa cho. Ba chúng tôi cụng ly. Anh Mặc Thu, tác giả cuốn sách rầm rộ quảng cáo hồi 1954 ở Sài Gòn, thành viên của Nhật báo Tự Do hồi ấy, đã bàn với tôi từ trước, bảo Mai Thảo: “Làm một số Khởi Hành đặc biệt về Mai Thảo nhé.” Im lặng.

Tại miền Nam các tạp chí văn chương ra một số báo đặc biệt tưởng niệm một nhà văn quá cố là chuyện rất thường. Sáng Tạo từng ra số đặc biệt tưởng niệm nhà thơ Quách Thoại. Tạp chí Văn từng ra các số tưởng niệm Ðinh Hùng, Tchya Ðái Ðức Tuấn, Lê Văn Trương; Tuần báo Khởi Hành từng tưởng niệm Song Linh và các nhà văn chết trẻ; Tạp chí Thời Tập từng ra số tưởng niệm Tam Ích, v.v. Tôi trình bày với Mai Thảo: Anh ra đi chúng tôi cũng sẽ làm số Tưởng Niệm, nhưng lúc đó anh đâu có đọc được? Ðâu biết anh em viết gì về mình? Vậy tại sao không làm một số Tiền Tưởng Niệm? Một số tưởng niệm trong khi nhà văn còn sống? Sinh Niệm. “Ông đi rồi thì cũng phải làm, - tôi nói - Chi bằng làm trước cho ông đọc chơi.”

“Làm thì làm.” Mai Thảo nói.

Mặc Thu và tôi nhìn nhau gật đầu. Thế là tháng 8 năm 1997, Khởi Hành số 10, số “Sinh Niệm Mai Thảo” ra đời. Mai Thảo đã nằm trên giường bệnh ở bệnh viện Fountain Valley, hai tay cầm tờ báo đọc những bài anh em viết về mình, “coi như” mình đã chết.

 

Viên Linh và Mai Thảo, 1982.

Ðây có lẽ là tờ báo đầu tiên trong làng báo ra số Tưởng Niệm một nhà văn khi nhà văn còn sống sờ sờ! Ngoài bìa đề: Sinh Niệm Mai Thảo. Dưới tấm hình đẹp trai của Mai Thảo. Ðề: (Mai Thảo (1927- ...)

Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng khi đọc tờ báo, đã nổi giận với tôi: “Các ông tàn nhẫn quá!”

Tôi im lặng cho bạn bớt giận. Số báo lạ thường ấy có bài của những người sau đây:

Mặc Thu: Những ngày cuối của Mai Thảo ở Sài Gòn.

Phan Tấn Hải: Với nhà văn Mai Thảo.

Viên Linh: Mai Thảo Riêng Tây.

Và thơ, ý kiến về Mai Thảo của: Tạ Tỵ, Thanh Tâm Tuyền, Ngọc Hoài Phương, Nguyễn Ðạt. Chân dung Mai Thảo của CHÓE.

3 .Ngày giỗ Mai Thảo Nguyễn Ðăng Quý năm 2012: Ðọc lại một đoạn thơ Mai Thảo viết cho tác giả bài này:

“Pulau Besar, 14.1.1978

Viên Linh thân,

Ðã viết ngay cho ông khi mới tới đất Mã, chỉ vài ngày sau khi được đưa tới trại Pulau Besar này. Mong thư ông từ 2 tuần nay, hôm qua là ngày phát thư cho toàn trại, nhận được 2 thư ông cùng một lúc, mừng lắm. Tôi rời Sài Gòn, một mình, ngày 4 tháng 12 năm 1977, nằm ở một vùng biển tới đêm 6 tháng 12 thì ra khơi trên một tàu đánh cá, và sau 7 ngày đêm trên biển thì dạt vào một vùng biển Mã Lai Á, tiểu bang Trengganu. Ði thoát sang tới đây, mong gặp các bạn một mặt, nhưng mặt khác ngày nào cũng nhìn và nghĩ ngược đường trở về... Cho tôi gửi lời thăm cô ấy và tụi nhỏ.

MT.”

Vũ Văn Lộc, Ông Là Ai?

Details
Category: Thư Viện

*Ký Còm / Thời Báo San Jose (#5732, ngày 14 & 15-1-2012)

Lời nói đầu của Ký Còm:
Quanh năm viết thiên hạ sự, lần này là bài phỏng vấn về một nhân vật. Ông Vũ văn Lộc. Cuối năm nay trong cộng đồng bé nhỏ xinh xinh của Việt Nam tại San Jose đã xảy ra chuyện các cụ cao niên cãi cọ. Cụ nọ nói là bị cụ kia truất phế. Ông Vũ Văn Lộc, giám đốc IRCC vốn có một liên hệ với hội cao niên từ 30 năm qua, đã lên tiếng can cả đôi bên. Ông gọi chuyện bất đồng ý kiến là trận bão trong tách trà. Ông chủ trương nên tương nhượng. Ông khoe là San Jose có cái công viên cờ trắng. Nên kéo cờ hàng.

Read more ...

  1. 4C Cũng Biết Cảm
  2. Lên Trời Tảo Mộ
  3. SMCĐ yêu cầu đối thoại với KBCHN – Nguyễn Phương Hùng từ chối
  4. Phiếm luận: Việt Nam là xứ tự do nhứt thế giới
  5. Ái Hữu Công Chánh và Gia Ðình Caltrans mừng Xuân Nhâm Thìn
  6. To my Daughter Thảo-Vy Emily Trần on Your 21st Birthday
  7. Văn hóa xấu hổ
  8. “Anh em khinh trước, làng nước khinh sau”
  9. Tấm Lòng Cậu Chó
  10. Vũ Công Lý nói về "Những Con Người Hải Ngoại Lệch Hướng"

Subcategories

Thiền VIPASSANA

Văn Hóa - Luân Lý - Đức Hạnh

Sức Khỏe

Du Lịch

Truyện Ngắn, Thơ

Thuộc về lịch sử

Viết Về Nước Mỹ "Chọn Lọc"

Dành cho người lớn

Tài Chính / Đầu Tư

Nghề Nghiệp / Việc Làm

  • 57
  • 58
  • 59
  • 60
  • 61
  • 62
  • 63
  • 64
  • 65
  • 66
 
Sức Mạnh Cộng Đồng

Thống Kê

  • Articles View Hits 11202885

Lịch Âm Dương