Tin Bên Lề
Các nhật báo Việt Ngữ thường phải "viết & lách" vì sự tồn vong của tòa soạn, cho nên đôi lúc tin tức không đầy đủ, không "phê", không thể trị hết những cái ung nhọt trong cộng đồng, vậy thì làm sao có sức mạnh. Đồng thời, đôi lúc chúng ta bị báo chí "chèn ép" mà không có phương tiện nói lên tiếng nói của mình. SứcMạnhCộngĐồng (SMCĐ) tạo ra mục nầy để cho những cá nhân "thấp cổ, bé miệng, thiếu phương tiện" nói lên tiếng nói của mình. Nó cũng là "sân chơi" dành cho những "tin lá cải", tin loại "thiên hạ đồn rùm" ở hành lang báo chí Bolsa, quận Cam. Theo tôn chỉ "I report, you decide", quí độc giả là người nhận định "tin cán chó, chó cán xe" hay "tin sốt dẻo". Mong các "phóng viên tự do", "phóng viên tập sự", "mỗi người dân là một phóng viên", mọi thành viên trong cộng đồng đều có thể viết bài đóng góp trong mục này, xin liên lạc với SMCĐ. Điều kiện là phải có tên họ số phone, email liên lạc rõ ràng, SMCĐ tuyệt đối không đăng các bài viết dưới dạng "nặc danh". Trong tinh thần đó, SMCĐ xin dành quyền biên tập một vài từ trong bài viết cho lời lẽ nhẹ nhàng hơn, tuy nhiên sẽ không thay đổi nội dung chính của bài. Vì lẽ đó, SMCĐ sẽ không chịu trách nhiệm về nội dung bài viết, và sẵn sàng đăng tải mọi ý kiến phản hồi.
- Details
- Category: Tin Bên Lề
Ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn có phở Xe Lửa. Chủ nhân là một vị hơi cao niên. Đa số khách hàng là những vị trung niên và cao niên thuộc giới văn nghệ sĩ, nhà văn, nhà thơ, nhà báo...
Ở San Jose có quán cà phê Paloma trong khu Grand Century Mall. Chủ nhân còn trẻ. Nhưng đa số các khách hàng uống cà phê là những vị sồn sồn, cao niên cũng thuộc giới nhà báo, nhà thơ, nhà văn. Chắc khoảng 5 tới 10 năm nữa , sẽ có những chiếc ghế trống như ở Phở Xe Lửa được tả dưới đây qua bài viết rất xúc động của ký giả Phạm Trần.
PHẠM TRẦN - Những chiếc ghế trống ở phở Xe Lửa
Tác giả: Phạm Trần
(Tặng Luật sư Nguyễn Thế Toàn)
Vào những ngày cuối năm bước vào Tiệm Phở Xe Lửa của ông Toàn bò ở Trung tâm Thương mại Eden gần Thủ đô Hoa Thịnh Đốn, tôi bỗng nhớ đến Thi phẩm lịch sử Ông Đồ của Cụ Vũ Đình Liên của thập niên 30 trong Thế kỷ 20.
Cụ viết :
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay”.
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu...
Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay.
Lá vàng rơi trên giấy;
Ngoài giời mưa bụi bay.
Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa.
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?
Trong số 20 câu Thơ này, tâm trí tôi luôn luôn bị vây hãm bởi 8 câu cuối khi tôi mường tượng đến hình ảnh Ông đồ ngồi chờ khách cô đơn cách nay 78 năm với gương mặt ưu tư của ông Chủ tiệm Phở Xe Lửa ở Eden. Hồi năm 1936 Cụ Liên viết Ông Đồ trên báo Tinh Hoa:
Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay.
Lá vàng rơi trên giấy;
Ngoài giời mưa bụi bay.
Rồi Cụ ngỡ ngàng:
Năm nay đào lại nở,
Không thấy ông đồ xưa.
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Nhưng tại sao cái khoảng thời gian xa tắp này lại có thể kéo hình ảnh ông đồ về gần với ông Toàn bò ?
Chẳng là vì ông Toàn bò có rất nhiều bạn và bạn ông lại hay rủ thêm bạn đến Xe Lửa để có dịp bù khú với nhau. Đặc biệt hơn, chẳng ai biết người nào đã bắt đầu mà Xe Lửa cũng biến thành nơi hợp quần của hầu hết Văn nghệ sỹ vùng Hoa Thịnh Đốn từ mấy chục năm nay. Bạn Văn nghệ của những người này từ xa về, cũng như bạn của ông Toàn Bò, cứ rủ nhau đến Xe Lửa như muốn “chọn nơi này làm quê hương” !
Tại sao vậy ? Có lẽ vì ông Toàn bò là người hiếu khách và vui tính nhưng cũng có thể vì “TÔ PHỞ NHÀ” của Xe Lửa chăng? Ba chữ “TÔ PHỞ NHÀ” viết hoa là “tác phẩm để đời có cầu chứng” của chính ông Toàn bò, nguyên Luật sư Tòa Thượng thẩm Sài Gòn trước năm 1975 với tên cha mẹ khai sinh Nguyễn Thế Toàn.
Toàn Bò (Đứng)
Vậy tại sao những người bạn ông lại gán cái tên “Toàn bò” cho một Luật sư? “Chỉ vì ông nấu Phở bò ngon chính hiệu Sài Gòn, thê thôi” , một người nói. Có lẽ thế nên ông Toàn bò không ngại nói với mọi người trên báo: “Người sành điệu không thể bỏ qua Phở Xe Lửa tại Thương xá Eden”. Rồi ông qủa quyết như đinh đóng cột: “Nơi duy nhất để thưởng thức hương vị đặc biệt của TÔ PHỞ NHÀ” Theo cách nói của người miền Bắc Việt Nam như ông chủ Xe Lửa thì đáng nhẽ phải viết “BÁT PHỞ NHÀ” mới đúng trăm phần trăm, phải không? Nhưng đối với ông Toàn bò thì “BÁT” hay “TÔ” có nhằm nhò gì, miễn là trong lòng nó có Phở ngon là được rồi. Nhưng tại sao ông lại bảo :”Người sành điệu không thể bỏ qua Phở Xe Lửa” ? Vậy nếu khách đến Trung tâm Thương mại Eden mua sắm mà không vào ăn một TÔ PHỞ NHÀ của ông Tòan bò thì hóa ra chưa phải là “người sành điệu” của Thủ đô Hợp chủng quốc hay sao? Lý luận “cối chầy” thế nào chăng nữa đối với ông Tòan bò cũng không thành vấn đề. Ông chấp tất vì ông được tiếng trong anh em Văn nghệ và bạn học Chu Văn An Sài Gòn là người dễ thương nhất trên đời, lúc nào cũng “zui zẻ” cả làng cho trong ấm ngoài êm!
Chả thế mà cứ mỗi lần có bạn bè đến là ông chủ Xe Lửa vui lên như pháo Tết. Họ ồn ào với nhau đủ thứ ngôn ngữ “hoa lá cành” từ “hạ bình dân” đến “cao cấp thượng hạng”. Chúng cự tự do “trăm hoa đua nở” phóng ra từ miệng lưỡi các ông Nhà báo, Bà Nhà văn như đi vào chỗ không người. “Thì đã bảo đến Xe Lửa là mày không có vùng cấm, thấy không ?” , một ông Nhà báo chỉ vào mặt bạn khi thấy anh ta muốn “chuyển ngữ” cho ra vẻ văn chương dịu dàng hơn !
Khách ngồi chung quanh đôi khi cũng nóng mặt, đỏ tai nhưng ông Tòan bò vẫn cười vui như Tết. Ông coi văn hoá phát ngôn lắm khi “không kiểm duyệt nổi” của Văn nghệ sỹ là thứ “dân dã đời thường” chẳng có gì phải cau mày nhăn
mặt.
Có lần ông Toàn bò bảo với người chung quanh: “Có ồn ào quăng bát ném đĩa mới thấy mình được sống với không khí Sài Gòn ngày trước.”
Nhưng nếu hình ảnh Ông đồ bị “thoái trào” trong Thơ Cụ Vũ Đình Liên đã đánh dấu lúc cáo chung của nền Nho học thời Phong kiến ngàn năm thì Cụ Liên cũng muốn người đời hiểu rằng Ông đồ là “một chứng tích cho một vẻ đẹp không bao giờ trở lại. Là hình ảnh đã ăn sâu vào tiềm thức mọi người và vì thế chưa mất đi hoàn toàn, nhất là đối với những con người có tâm trạng hoài niệm cho vẻ đẹp quá khứ..” (Trích bài phê bình bài Thơ Ông Đồ trên Internet)
Toàn Bò (Phải) Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng
Đối với ông Tòan bò cũng thế. Ông cũng có những “vẻ đẹp không bao giờ trở lại” và “ hình ảnh đã ăn sâu vào tiềm thức” ở Phở Xe Lửa, nơi ông đã “đứng trụ” cả mấy chục năm trời. Những nét đẹp và những hình ảnh đã mất của ông Tòan bò là những người bạn học cũ ở Chu Văn An thập niên 60 và những Văn nghệ sỹ, Nhà văn, Nhà báo có tầm cỡ đã khuất bóng. Từ Trương Trọng Trác, bút hiệu Trọng Kim của báo Quyết Tiến ở Sài Gòn ngày trước và của Ngày Nay (Houston) ở Hoa Kỳ đến ông Chủ nhiệm báo Quyết Tiến Hồ Văn Đồng qua đời ở Virginia cách nay ít năm cho đến Đỗ Ngọc Yến của báo Người Việt ở California cũng đã để lại Phở Xe Lửa rất nhiều kỷ niệm.Quanh vùng Thủ Đô, “ngôi chùa Xe Lửa” cũng đã mất sự qua lại của hai “bổn đạo” Nhà Thơ nổi tiếng từng đoạt giải thưởng Văn Chương Toàn Quốc năm 1961 (VNCH) là Mai Trung Tĩnh ( Nguyễn Thiệu Hùng) và Vương Đức Lệ (Lê Đức Vượng ) với Tác phẩm "40 bài thơ Mai Trung Tĩnh và Vương Đức Lệ". Trước họ là Cụ Họa sỹ Trương Cam Khải, Nhà báo-Nhà văn lão thành Anh Độ Đỗ Cẩm Khê, Nhà báo bình luận Chính trị Như Phòng Lê Văn Tiến, Nhà báo Chử Bá Anh, Chủ nhiệm Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng của Văn nghệ Tiền Phong, Ký gỉa Tú Rua Lê Triết.
Trong số Nhạc sỹ, có bộ ba Văn Phụng, Nhật Bằng và Nguyễn Túc là những cây cổ thụ của nền âm nhạc Việt Nam từ thời Pháp thuộc. Sang đám Nhà báo trung niên thì có Thi sỹ Giang Hữu Tuyên, Chủ nhiệm Hoa Thịnh Đốn Việt Báo, tờ báo lâu đời nhất ở vùng Hoa Thịnh Đốn và Ký gỉa Lê Thiệp của Chính Luận Sài Gòn trước khi anh làm chủ Công ty Phở 75. Cũng đã vắng bóng ở Xe Lửa là Nhà báo Ngô Vương Tọai của Diễn Đàn Tự Do thuở nào. Họ Ngô, từ mấy năm nay đã không thể đến Xe Lửa gặp ông Tòan bò vì chứng bệnh gan làm anh suy kiệt. Nhà văn, Giáo sư Cao Thế Dung (bút hiệu Hà Nhân Văn), một thân chủ quen thuộc của ông Tòan bò cũng đã ít đến vì tuổi xế chiều đi lại khó khăn. Ngay đến bạn học rất thân của ông Tòan bò, Nhà Thơ Du Tử Lê tuy sức khỏe chưa phải “sắp hàng chờ đợi” nhưng cũng chỉ năm thì mười họa khi có việc mới từ Quân Cam Cali bay đến Xe Lửa gặp nhau. Những người mỗi lần về Hoa Thịnh Đốn thường chọn Phở Xe Lửa làm nơi hẹn bạn như các Ký giả Vũ Ánh, Nguyễn Tuyển (California) và Phan Thanh Tâm (Minesota) cũng ít khi có dịp về với ông Tòan bò, có lẽ tuổi tác đã kìm chân họ chăng? Nhưng ngay đến những Nhà văn như Hòang Hải Thủy, Uyên Thao, Sơn Tùng và Tạ Quang Khôi còn sống trong vùng Thủ Đô cũng đã không còn xuất hiện thường xuyên tại Xe Lửa vì hầu hết những bạn hữu cùng ăn Phở với họ ở đấy không còn nữa!
Tất cả những “nhân tài xứ Việt” trên đây, chẳng ai bảo ai đều đã bỏ lại những chiếc ghế trống ở Phở Xe Lửa cho ông Tòan bò trông coi. Hàng ngày, ở góc trái trong cùng của Xe Lửa vẫn còn chiếc bàn to chữ nhật mầu xanh với 6 chiếc ghế đen bóng giữ nguyên vị trí như thuở nào. Tại chỗ này, một số bạn của ông Tòan bò và số Văn nghệ sỹ có tên trong bài này đã thay nhau ngồi trong nhiều năm.
Bây giờ, người ta thấy có những người bạn của những người đã ra đi không bao giờ trở lại ngồi đó đăm chiêu tư lự viển vông hàng giờ. Khách cũng đã nhiều lần bắt gặp ông Tòan bò ngồi vào chỗ ấy với bình trà “đặc sản Xe Lửa” và 1 chiếc tách sứ nhỏ. Họ thấy ông nhâm nhi mà cặp mắt buồn hiu, cứ nhìn bâng quơ vào khỏang không chả thèm nói với ai nửa lời. Thỉnh thoảng cũng thấy ông phóng mắt ra cửa như chờ đợi ai sẽ bước vào. Nhưng thời gian qua mau, người nào đó hay những bạn nào đó của ông Toàn bò vẫn không đến. Ông thẫn thờ đứng lên nhìn xuống những chiếc ghế thân quen trống vắng như để tìm lại người xưa. Vừa đi vào trong quầy tính tiền, ông vừa khẽ đọc lên cho mình đủ nghe:
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Phạm Trần
(Xuân Giáp Ngọ 2014)
- Details
- Category: Tin Bên Lề
Thư Sinh
"Chỉ nhớ là lũ chúng tôi đi đâu cũng có nhau, từ chơi bời, ăn, ngủ cho tới những sinh hoạt nổi, chìm. Tấn lúc nào cũng sát cánh và là một tay phụ trợ đắc lực cho quán Văn về sau . Tấn cũng là một hiền nhân khác hay đứng mũi chịu sào ghi sổ nợ cơm hàng cháo chợ cho những ngày lang thang đói rách cho toàn thể phe ta” (trang 70).
Cali Today News - Bạn tôi, nhà báo Cao Sơn Nguyễn Văn Tấn, qua đời vào lúc 10 giờ 15 phút sáng ngày 22 tháng 12 năm 2013. Tin này không làm tôi bàng hoàng sửng sốt cho lắm. Bởi vì, cũng như một số bạn thân của anh, tôi cũng ước chừng được khoảng thời gian anh sẽ ra đi.
- Details
- Category: Tin Bên Lề
Ký giả Cao Sơn vừa qua đời...
Anh sinh năm 1946, có vợ và một con gái. Vợ là bà Trần Thị Thu, chủ nhiệm kiêm chủ bút tuần báo Tin Việt News. Trước năm 1975, anh hoạt động nhiều. Từng là tùy viên báo chí cho tướng Ngô Du, và cũng từng hoạt động trong Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự 4 Bên.
Cali Today News – Sáng nay, vào lúc 10:15" , ký giả Cao Sơn của tuần báo Tin Việt News tại San Jose, California vừa mới qua đời sau thời gian dài lâm trọng bệnh – ung thư gan.
Ký giả Cao Sơn là cây bút kỳ cựu trong làng báo, từ Sài Gòn ra đến hải ngoại.
Trước 1975, anh viết cho nhiều báo ở Sài Gòn như Xây Dựng, Sóng Thần, Đại Dân Tộc,... với bút hiệu Thiên Hương.
Anh sinh năm 1946, có vợ và một con gái. Vợ là bà Trần Thị Thu, chủ nhiệm kiêm chủ bút tuần báo Tin Việt News.
Trước năm 1975, anh hoạt động nhiều.Là nhân viên của Phủ Đặc Uỷ Trung Ương tình báo dưới thời cố Trung Tướng Linh Quang Viên Từng là tùy viên báo chí cho tướng Ngô Du, và cũng từng hoạt động trong Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự 4 Bên.
Ký giả Cao Sơn (phải). Photo courtesy: SaigonUSA.
Anh cũng từng hoạt động cho Liên Minh Á Châu Chống Cộng do bác sĩ Phan Huy Quát làm chủ tịch và ở trong Hàng Ngũ Sinh Viên Quốc Gia chống cộngdo sinh viên văn khoa Phạm Quân Khanh là chủ tịch, hện đang ở Canada. Anh đặc trách bộ phận sinh viên.
Sau khi cộng sản cưỡng chiếm miền Nam vào năm 1975, ký giả Cao Sơn bị tù khoảng 10 năm cùng với những ký giả khác như cố nhà báo Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh, hay cựu chủ tịch Hội Ký Giả là Thanh Thương Hoàng.
Sau khi được Hà Nội trả tự do, anh sang Mỹ cùng với gia đình qua chương trình HO và định cư, tiếp tục làm báo tại San Jose.
Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật về tang lễ của ký giả Cao Sơn.
Ban điều hành và nhân viên hệ thống truyền thông Cali Today xin chia buồn cùng chị Trần Thị Thu và tang quyến, nguyện cầu hương linh anh sớm an nghỉ nơi cõi Cực Lạc.
Nguyễn Dương
- Details
- Category: Tin Bên Lề
Ca nhạc sĩ, MC, nhà tranh đấu Việt Dzũng đã “trở về cát bụi”
Ông sinh năm 1958 tại Sài Gòn, một thời học Trường Trung học Lasan Taberd nơi ông bắt đầu biểu hiện khiếu âm nhạc. Năm 1975 ông vượt biên tỵ nạn sang đến Singapore rồi sau sang Mỹ định cư, đến năm 1976 gia đình mới sang cùng đoàn tụ
Cali Today News - Theo tin chính thức từ bệnh viện, ca nhạc sĩ Việt Dzũng đã qua đời vào lúc 10 giờ 35 phút sáng nay, ngày 20 tháng 12 năm 2013.
Sáng nay Việt Dzũng ở nhà một mình, anh yêu cầu vợ anh đi làm trước và anh sẽ đến bệnh viện một mình vì có hẹn với bác sĩ vào lúc 10 giờ sáng nay. Đến lúc 9 giờ 44 phút sáng, anh đã gọi cấp cứu của bệnh viện (emergency call). Khi xe cấp cứu đến nhà, thì Việt Dzũng đã gục ngã ngay tại cửa sau khi mở cửa. Nhóm cấp cứu đã cố sức cứu chữa nhưng không còn kịp nữa, Việt Dzũng đã vĩnh viễn ra đi.
Tin tức sáng nay về cái chết của ca nhạc sĩ đấu tranh Việt Dzũng truyền đi như một làn sóng mạnh. Nghê Lữ gọi cho biết. Nhạc sĩ Nam Lộc gọi cho biết. Cụ thân sinh của anh Thiện Thành cũng gọi cho biết... Trên email thì tràn ngập tin Việt Dzũng ra đi với bao thương tiếc. Mọi người đều tiếc nuối khi nghe một ca nhạc sĩ dòng nhạc đấu tranh một cách tài hoa là Việt Dzũng đã qua đời.
Nam Lộc – Việt Dzũng bên nhau trên sân khấu và bên nhau ngay cả lúc chia cách giữa tử sinh. Photo: Nam Lộc/Cali Today
Với Việt Dzũng, có lẽ không cần phải viết dài dòng về sự nghiệp, về âm nhạc, về đấu tranh. 39 năm qua, cả một cuộc đời, anh đã tận hiến cho cộng đồng và cho đất nước.
Anh qua đời vì bệnh tim vào lúc 10:35 sáng nay tại Fountain Valley Medical Center, miền Nam California.
Hệ thống truyền thông Cali Today xin chân thành chia buồn với gia đình.
Photo Courtesy: lytuongnguoiviet
Việt Dzũng qua Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
- Việt Dzũng: Tên khai sinh Nguyễn Ngọc Hùng Dũng
- Sinh 1958 tại Sài Gòn
- Mất 12/20/2013, Fountain Valley, California, Hoa Kỳ
- Thể loại: nhạc hải ngoại
- Ca khúc tiêu biểu: Một chút quà cho quê hương, Lời kinh đêm
Việt Dzũng, tên thật là Nguyễn Ngọc Hùng Dũng (sinh 1958) là một nhạc sĩ và ca sĩ người Việt nổi tiếng với dòng nhạc Việt Nam hải ngoại hoạt động tại Mỹ.
TIỂU SỬ & SỰ NGHIỆP
Ông sinh năm 1958 tại Sài Gòn, một thời học Trường Trung học Lasan Taberd nơi ông bắt đầu biểu hiện khiếu âm nhạc. Năm 1975 ông vượt biên tỵ nạn sang đến Singapore rồi sau sang Mỹ định cư, đến năm 1976 gia đình mới sang cùng đoàn tụ.Ngay những năm đầu tiên tại Mỹ ông đã sáng tác và thắng giải Iowa Grand Ole Opry. Năm 1985 ông cho ra băng nhạc tiếng Anh Children of the Ocean qua sự hợp tác với một số nhạc sĩ Mỹ.
Đối với tân nhạc Việt Nam ở hải ngoại, ông đã sáng tác một số bài nổi tiếng như "Một chút quà cho quê hương", "Lời kinh đêm", "Tình ca cho Nguyễn Thị Sài Gòn". Album Một bông hồng cho người ngã ngựa sau khi ra mắt được đón nhận rất thành công. Ông hợp tác với ca sĩ Nguyệt Ánh một thời gian, đi lưu diễn nhiều nơi ở Mỹ, Úc, Nhật Bản, Âu châu hát lên những bản nhạc tranh đấu, chống Cộng, mở đường cho phong trào Hưng ca ở hải ngoại.Cũng vì việc đấu tranh chính trị mà cả hai bị nhà cầm quyền tuyên án tử hình khiếm diện ở Việt Nam.Việt Dzũng với bài "Một chút quà cho quê hương" cùng với Nam Lộc (tác giả bài "Sài Gòn vĩnh biệt") được nêu danh là một trong những tên tuổi chính của dòng nhạc Việt Nam hải ngoại.
Ngoài những bản nhạc gói ghém nỗi niềm ly hương và đấu tranh vốn là sở trường của Việt Dzũng,ông còn có những tác phẩm tình ca vui trẻ như "Tình như cây cà rem", "Có những cuộc tình không là trăm năm" hay uẩn ức như "Bên đời hiu quạnh". Tổng cộng ông đã viết hơn 450 bài, một số ra mắt trong hai tập nhạc Kinh Tỵ nạn và Lưu vong khúc.Năm 1990 Việt Dzũng lập hãng ra băng và đĩa nhạc mang tên Trung tâm Việt Productions
Ngoài hoạt động âm nhạc, Việt Dzũng còn có chân trong văn học, chủ bút nguyệt san Nhân chứng ở California. Sau ông chuyển sang đóng góp cho đài phát thanh Little Saigon Radio bắt đầu từ năm 1993 làm phóng viên và xướng ngôn viên cho đài phát thanh tiếng Việt toàn phần đầu tiên ở miền nam California. Đến năm 1997 thì ông lập đài phát thanh riêng là Radio Bolsa.
Đối với các chương trình thâu hình thì Việt Dzũng cũng xuất hiện thường xuyên là MC của chương trình ca nhạc của Trung tâm Asia.
Dù ở lĩnh vực nào ông từng xuất hiện trong những cuộc vận động chống Cộng. Ông luôn có mặt và hỗ trợ cho các công cuộc đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền cho dân tộc Việt Nam. Ông luôn sát cánh cùng các đoàn thể trẻ tại Nam California (Hoa Kỳ) như Thanh Sinh Phó Đức Chính, Thanh Niên Cờ Vàng. đấu tranh cho nhân quyền trong nước, và ông cũng luôn vận động cứu giúp thuyền nhân tỵ nạn. Năm 2010 ông được thượng nghị sĩ tiểu bang California Lou Correa trao giải "Community Heroes" vì 20 năm hoạt động đóng góp cho cộng đồng.
TÁC PHẨM ÂM NHẠC TIÊU BIỂU:
Bên đời hiu quạnh
Bài tango cuối cùng
Có những cuộc tình không là trăm năm
Dấu chân của biển
Giòng cuồng lưu
Hát cho người dân oan
Khóc ru đời trinh nữ
Lời kinh đêm; ý thơ Mãn Thuận
Một chút quà cho quê hương
Mời em về
Noel rồi! Đừng hờn anh nữa bé ơi
Ngày con về
Tình ca cho Nguyễn Thị Sài Gòn
Tình như cây cà-Rem
Thung lũng chim bay
Và em hãy nói yêu anh
Băng và đĩa nhạc
Anh vẫn còn thương
Bên bờ đại dương
Bên em đang có ta
Hát cho Tự do
Hùng ca quật khởi
Lên đường
Mình ơi, đưa em về quê hương
Quê hương và em
NHẠC SĨ VIỆT DZŨNG VỪA QUA ĐỜI
Theo tin từ thân hữu miền Nam California cho biết , và có sự phối kiểm của phóng viên Nghê Lữ, nhà báo Huỳng Lương Thiện thì ca nhạc sĩ, xướng ngôn viên Việt Dzũng vừa qua đời lúc 10:35 am sáng nay ngày 20 tháng 12, 2013 tại Fountain Valley Regional Hospital, Orange County, California.vì một cơn đau tim.
Việt Dzũng tên thật Nguyễn Ngọc Hùng Dũng sinh năm 1958 tại Sài Gòn. Thân phụ là bác sĩ Nguyễn Ngọc Bảy, di tản từ năm 1975, định cư tại California.
Người ta biết đến Việt Dzũng như là MC cho các chương trình ca nhạc, Trung tâm Asia, là xướng ngôn viên và người thành lập đài phát thanh Radio Bolsa, là hưng ca viên của nhóm Hưng Ca Việt Nam tại Nam CA,
là tác giả của nhiều ca khúc nổi tiếng, một nhạc phẩm được hát và nghe nhiều nhất là “Chút Quà Cho Quê Hương” qua giọng ca Khánh Ly.
Bên cạnh nghề nghiệp, Việt Dzũng là người tham dự rất nhiều trong các sinh hoạt cộng đồng, đấu tranh chống cộng, xuống đường tham dự các cuộc biểu tình đòi hỏi nhân quyền cho Việt Nam, cùng với ca sĩ Nguyệt Ánh xuất hiện trong các cuộc xuống đường như là một đôi song ca chống cộng.
Trong đời sống thường nhật, Việt Dzũng có nhiều bạn, trong đấu tranh anh có nhiều kẻ chống phá. Sự ra đi đột ngột của ông là một mất mát lớn cho những phong trào đấu tranh của người Việt hải ngoại. Những đồng nghiệp của anh trong ngành truyền thông, báo chí tại Bắc California cho biết có dự định sẽ tổ chức một đêm văn nghệ dành riêng để tưởng nhó Việt Dzũng vào mộtg ngày rất gần.
Tưởng cũng nên biết thêm, trong tháng 12 nầy giới yêu văn nghệ đã liên tiếp mất đi hai nhạc sĩ: Nhạc Sĩ Huỳnh Anh ( tác giả Mưa Rừng) vừa qua đời tại San Francisco vào ngày thứ Sáu 13/12/3013 nhạc sĩ Huỳnh Anh, tác giả của Mưa rừng, Kiếp cầm ca, Lạnh trọn đêm mưa, Thuở ấy có em, Mừng nắng xuân về, Tình chỉ Đẹp Khi Còn Dang Dở, Rừng lá thay chưa, Biết nói gì đây... vừa qua đời tại một bệnh viện thuộc thành phố San Francisco lúc 3:00pm ngày 13/12/2013.
Nhạc sĩ Huỳnh Anh sinh năm 1932 tại Cần Thơ, là con của nghệ sĩ Sáu Tửng, một trong những người chơi đàn kìm nổi tiếng của cải lương miền Nam. Năm 1947, Huỳnh Anh chính thức bước vào con đường âm nhạc với vai trò một tay trống trong một ban nhạc tại thành phố Đà Lạt (Tuyên Đức). Từ đó cho tới năm 1957, ông là nhạc công cho các đoàn cải lương, phòng trà ca nhạc với các ban nhạc Philippines.
Huỳnh Anh chơi được nhiều nhạc cụ như guitar, piano, tới kèn, percussion. Từ những năm 1950, Huỳnh Anh là một tay trống lừng lẫy của các vũ trường. Năm 1957 ông trở thành trưởng nhóm một ban nhạc và trình diễn ở nhiều phòng trà, vũ trường của Sài Gòn cho tới năm 1975, sau đó cùng gia đình sang Mỹ định cư sinh sống bằng nghề lái Taxi.
Huỳnh Anh sáng tác khoảng 20 nhạc phẩm, nhưng nhạc phẩm nào cũng được đón nhận nồng nhiệt cho đến ngày hôm nay. Ông cũng sáng tác một vài ca khúc cho các phim điện ảnh: Loan Mắt Nhung cho bộ phim cùng tên với có sự tham gia diễn xuất của Thanh Nga, và Sa mạc tuổi trẻ trong phim Điệu ru nước mắt.
Tại San Fransisco, và San Jose trong anh em, thân hữu gần gủi, ông là anh Ba hoặc là anh Ba Mưa Rừng. Những năm gần đây ông thường xuất hiện với bạn bè, thân hũu tại san Jose. Khi cùng bạn bè họp mặt, ông thích uống rượu Martell hoặc Hennessy.
(Nguyễn Dương tổng hợp)
- Details
- Category: Tin Bên Lề
Vĩnh biệt nhạc sĩ Huỳnh Anh
(1932-2013)
Nhạc sĩ Huỳnh Anh vừa lặng lẽ ra đi tại một bịnh viện thuộc thành phố San Francisco lúc 3g00 chiều ngày thứ sáu 13 tháng 12 năm 2013.
Tin "Anh Ba" Huỳnh Anh nhập viện trở lại đã được ca sĩ Trúc Mai thông báo trong đêm Tiếng Hát Bích Chiêu ngày 24 tháng 11/2013 tại Quận Cam. Cách đây 1 tuần, thứ sáu 6 tháng 12, Phương Hồng Quế gọi cho nhạc sĩ Huỳnh Anh dựa trên số điện thoại mà Trúc Mai đã đưa,
Quế nói: "Anh Ba ơi, tình hình sức khỏe anh giờ thế nào, tụi em dưới này nghe tin chị Trúc Mai báo lo quá?".
tiếng nói tác giả Mưa Rừng trả lời rất yếu trên điện thoại: "Mệt lắm em ơi.. Bác sĩ sẽ cho biết rõ ràng 2 ngày nữa..".
Quế tiếp: "Anh ráng khỏe lại, rồi xuống đây nhé. Mấy anh chị Ngọc Chánh, Thanh Thúy, Jimmy Tòng, A. Thời Bida, ban nhạc Trung Nghĩa, nhóm anh Cử.. muốn làm một đêm Huỳnh Anh vào tháng 1 tới đây. Em và T.Q.Bảo lấy được vũ trường Avec thì tốt, còn không thì làm ở Bleu Club cũng được. Hôm đó Anh phải bay xuống nhé".
Không biết vì sức khỏe cạn kiệt hay xúc động, anh thều thào những câu nói rất nhỏ: "Cám ơn mọi người hộ anh nhé.. Phải coi sao đã, chứ anh mệt lắm rồi..".
Và hình như sau đó, không còn nghệ sĩ nào có thể gọi được cho anh nữa.
Tất cả cuộc gọi cho Huỳnh Anh đều đi vào tin nhắn.
Chiều hôm nay, trong buổi cơm hội ngộ với ca sĩ Thanh Phong từ Pháp sang, buổi ăn có Phượng Linh, Trang Thanh Lan, Phương Hồng Quế, TQB.. tin Huỳnh Anh vừa ra đi lúc 3g00 chiều do nhạc sĩ Jimmy Tòng từ Las Vegas thông báo đã làm cho cả nhóm bàng hoàng.
Trước đó, tiếng hát của nhóm "Sao Băng" Thanh Phong dự tính sẽ từ Paris bay sang tham dự nếu Ban Tổ Chức cho biết ngày giờ cụ thể.. Mới nói với nhau, vậy mà giờ đây.. những giọt "Mưa Rừng" đã ngừng rơi.
Vĩnh biệt Anh, tay trống và giòng nhạc tài hoa. Vĩnh biệt nụ cười đôn hậu. Vĩnh biệt những đêm nhạc vũ trường Saigon ngày nào với tiếng cười, tiếng trống lẫn tiếng hát Huỳnh Anh.. Ai ai cũng yêu Mưa Rừng, riêng tôi, một cậu bé ngày nào, khi xem phim Loan Mắt Nhung về, cứ ngồi khóc mãi, bởi ca khúc nhạc phim Huỳnh Anh đã viết, có những lời ca ngậm ngùi:
"Lòng phố khuya bước chân còn khua dài Tìm về thơ ấu đếm ngày qua Khóc chi nhiều đã bao chiều chỉ riêng mình thêm cô liêu Qua vùng thương hận thêm tóc rối tù đày ngõ tối đam mê"
Vĩnh biệt Anh.
TRẦN QUỐC BẢO
(Bài tới: Những kỷ niệm với nhạc sĩ Huỳnh Anh qua ký ức của nhiều ca nhạc sĩ Thanh Thúy, Phương Hồng Quế, Bích Chiêu, Trung Nghĩa, Trang Thanh Lan, Băng Châu, Jimmy Tòng, Ngọc Chánh, Ngọc Minh, MC Ngọc Phu..)
Theo tư liệu, dưới đây là vài nét về cuộc đời nhạc sĩ Huỳnh Anh:
Huỳnh Anh (sinh 1932 tại Cần Thơ) là một nhạc sĩ Việt Nam, tác giả của những ca khúc được nhiều người biến đến như Mưa rừng, Kiếp cầm ca, Rừng lá thay chưa.
Tiểu sử
Huỳnh Anh là con trai của nghệ sĩ Sáu Tửng, một người chơi đàn kìm nổi tiếng của nhạc cải lương miền Nam. Năm 1947 Huỳnh Anh chính thức bước vào con đường âm nhạc với vai trò một tay trống trong một ban nhạc tại thành phố Đà Lạt. Từ đó cho tới năm 1957, ông là nhạc công cho những đoàn cải lương, các phòng trà ca nhạc với các ban nhạc Philippines. Huỳnh Anh chơi được nhiều nhạc cụ, từ guitar, piano cho tới kèn, percussion. Từ những năm 1950, Huỳnh Anh là một tay trống lừng lẫy của các vũ trường. Năm 1957 ông trở thành trưởng ban nhạc và trình diễn ở nhiều phòng trà, vũ trường của Sài Gòn cho tới 1975. Huỳnh Anh rời Việt Nam cuối tháng 4 năm 1975 và định cư tại thành phố San Francisco, Hoa Kỳ.
Sự nghiệp sáng tác
Huỳnh Anh sáng tác không nhiều, chỉ khoảng 20 bài. Một trong những nhạc phẩm đầu tiên của ông là Em gắng chờ, ra đời khoảng cuối thập niên 1950. Tiếp theo đến những ca khúc khác được nhiều người biết tới như Lạnh trọn đêm mưa, Kiếp cầm ca và Mưa rừng sáng tác cho vở cải lương cùng tên. Theo lời của Huỳnh Anh, ca khúc Kiếp cầm ca ông sáng tác để tặng nghệ sĩ Thanh Nga. Huỳnh Anh còn có một nhạc phẩm Thuở đó có em nổi tiếng qua tiếng hát của Sĩ Phú.
Ông cũng sáng tác một vài ca khúc cho các phim điện ảnh như ca khúc Loan Mắt Nhung cho bộ phim cùng tên năm 1970 có sự tham gia diễn xuất của Thanh Nga và Sa mạc tuổi trẻ trong phim Điệu ru nước mắt.
Một số tác phẩm của Huỳnh Anh đã phát hành
Biển đêm
Biết nói gì đây
Buổi chiều lá rụng
Đời tôi chỉ một người
Em gắng chờ
Gió núi mưa rừng
Gửi về bên ấy (thơ Trần Quốc Lịch)
Hoa trắng thôi cài trên áo tím (thơ Kiên Giang)
Huyền sử ca
Khung trời tưởng nhớ
Kiếp cầm ca
Lá úa chiều thu
Lạnh trọn đêm mưa
Loan Mắt Nhung
Men rượu ly bôi
Mưa rừng (1961)
Mừng nắng xuân về
Một ngày xa lắm (thơ Thanh Nga)
Ngày mai đám cưới người ta
Những bước chân hoang
Nếu anh về bên em
Nếu ta đừng quen nhau
Rừng lá thay chưa (thơ Hoàng Ngọc Ẩn)
Thành phố sương mù
Thuở ấy có em
Tiếng ru ngàn đời
Tìm đâu phút ban đầu
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Ban nhạc tại vũ trường Đại Nam: Lê Văn Thiện (thứ nhất từ trái sang), Đan Thọ (thứ nhì), Huỳnh Anh (thứ năm)
Ban nhạc tại vũ trường Đại Nam: Lê Văn Thiện (thứ nhất từ trái sang), Đan Thọ (thứ nhì), Huỳnh Anh (thứ năm)
Huỳnh Anh (ngồi ở giữa), Đoàn Châu Nhi, Dương Quang Định, Dương Quang Minh
Huỳnh Anh (ngồi ở giữa), Đoàn Châu Nhi, Dương Quang Định, Dương Quang Minh
TQB mời nhạc sĩ Anh Bằng, nhạc sĩ Huỳnh Anh lên sân khấu chụp hình lưu niệm trong đêm Vinh Danh nhạc sĩ Lê Văn Thiện tổ chức ngày 14 tháng 9 năm 2008 tại vũ trường Majestic.
TQB mời nhạc sĩ Anh Bằng, nhạc sĩ Huỳnh Anh lên sân khấu chụp hình lưu niệm trong đêm Vinh Danh nhạc sĩ Lê Văn Thiện tổ chức ngày 14 tháng 9 năm 2008 tại vũ trường Majestic.
Đêm vinh danh nhạc sĩ Lê Văn Thiện thật cảm động với sự hiện diện của các ca nhạc sĩ kỳ cựu tham dự như Anh Bằng, Huỳnh Anh, Vũ Thành An, Thanh Thúy, Thanh Châu, tài tử Trần Quang, Lệ Thu, Duy Quang, Phương Hồng Quế, Thanh Lan, Nam Lộc, Kỳ Phát, Trúc Mai, Phương Dung, Hương Lan, Việt Dzũng, Thanh Mai, Quang Lê, Carol Kim, Ngọc Hiếu, Trường Hải, Kim Tuyến, Tâm Đan, Trang Thanh Lan, Trúc Hồ, Quốc Anh..
Đêm vinh danh nhạc sĩ Lê Văn Thiện thật cảm động với sự hiện diện của các ca nhạc sĩ kỳ cựu tham dự như Anh Bằng, Huỳnh Anh, Vũ Thành An, Thanh Thúy, Thanh Châu, tài tử Trần Quang, Lệ Thu, Duy Quang, Phương Hồng Quế, Thanh Lan, Nam Lộc, Kỳ Phát, Trúc Mai, Phương Dung, Hương Lan, Việt Dzũng, Thanh Mai, Quang Lê, Carol Kim, Ngọc Hiếu, Trường Hải, Kim Tuyến, Tâm Đan, Trang Thanh Lan, Trúc Hồ, Quốc Anh..
- Details
- Category: Tin Bên Lề
CHIA PHIẾU
* KÝ CÒM
Mùa bầu cử đã đến gần nên nay đã thấy các ứng viên rục rịch kích óp khởi sự chiến dịch vận động tranh cử của mình. Nhìn qua, thấy có luật sư Nguyễn Tâm khai mào vận động tranh cử vào chức vụ nghị viên khu vực 7 bằng một buổi tiếp tân được mô tả là rất thịnh soạn tại nhà hàng Grand Fortune trên đường Monterey. Theo tin của thân hữu Phạm Bằng Tường, buổi tiếp tân của luật sư Tâm qui tụ đông đảo giới truyền thông, nhiều nhân sĩ có uy tín trong cộng đồng như các cụ Phạm Văn Tường, bác sĩ Trần Công Luyện và cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình... Lại còn thấy có các ông Thô Mát Nguyễn, ông Trương Thành Minh chủ tịch cộng đồng thuộc Liên Đoàn Cử Tri, ông Nguyễn Tái Đàm, ông Phạm Hữu Sơn, Lý Tống, Ngô Tôn... Ký Còm xin trích dẫn lời phát biểu của cụ Phạm Văn Tường: Cụ nhắc lại vụ tranh cử khu vực 7 trước đây chúng ta đã... Lầm lẫn ủng hộ một ứng cử viên, nay rút kinh nghiệm chúng ta nên ủng hộ ứng cử viên nào xứng đáng, có quyết tâm phục vụ cộng đồng người Việt tại San Jose.
Ký Còm xin bổ túc thêm rằng, không những cử tri người Việt mình hồi đó đã lầm, sau đó kể cả các cử tri của các sắc dân khác như Mễ, Mỹ, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Tàu, Phi và cả ông thị trưởng Chắc Rịt cũng ...Lẫn Không vừa lầm, vừa lẫn mà lại để cho một ứng viên không xứng đáng thắng chúng ta thêm một lần nữa ngay trong trận Rì Côn vũ bão? Ông thị trưởng Chắc Rịt còn... lẫn to hơn anh em ta, khi dám đề cử ứng viên không xứng đáng, không chịu phục vụ cộng đồng ta vào chức vụ... phó thị trưởng? Rõ ràng là không những cộng đồng chúng ta lầm, mà ngay cả ngài thị trưởng lại cũng...lẫn nữa!
Xin độc giả nghe qua phần phát biểu của bác sĩ Trần Công Luyện, vị bác sĩ này sau khi phân tích đã nêu ra những đề nghị rất cụ thể để ứng viên Tâm Nguyễn có thể thực hiện được như sau:
Bác sĩ Trần Công Luyện nói có tất cả bốn ứng cử viên người Việt là luật sư Nguyễn Tâm, bà Lê Cẩm Vân, cô Bửu Thái và Lê John, theo thiển ý và nhận xét cá nhân của ông nguyên văn như sau:
“Luật sư Nguyễn Tâm còn hy vọng phiếu của Liên Đoàn Cử Tri, phiếu của cộng đồng ông Trương Thành Minh, tôi không dám nói là cộng đồng người Việt quốc gia. Thành ra luật sư Tâm có phiếu của quý vị, có phiếu của Liên Đoàn Cử tri, có phiếu của cộng đồng Trương Thành Minh.
Người tiếp theo là cô Cẩm Vân thì hiện bây giờ cô Cẩm Vân hy vọng phiếu của cộng đồng Nguyễn Ngọc Tiên.
Người thứ ba là cô Bửu Thái chắc chắn là có phiếu của phó thị trưởng Madison và của ông Chuck Reed.
Người thứ tư là Lê John hoàn toàn không biết gì hết, theo tôi nghĩ, có phiếu vì uy tín cá nhân của mình, tức là chính ông ấy, gia đình ông ấy.
Vậy thì bốn người đó đã có số phiếu nào đó nhưng mà chia ra rồi, làm sao mà người Việt có thể có phiếu cao nhất.
Do đó, bây giờ chỉ có cách là luật sư Tâm với uy tín của mình và với sự giao thiệp của mình nhờ tất cả quý vị trong truyền thông báo chí, ở đây một người tôi mà thấy rõ ràng là có nhà báo Nguyên Thanh nhà báo Phạm Lễ và nhiều nhà báo nữa làm sao dàn xếp để chỉ có một người mà thôi. Đó là câu trả lời của tôi.”
Phân tích của bác sĩ Luyện nghe qua rất ư là chí lý, nhất là phần đưa ra hai nhân vật báo chí là nhà báo Nguyên Thanh và Phạm Lễ (và nhiều báo nữa) làm sao dàn xếp để chỉ có một người mà thôi (một người mà thôi này ý bác sĩ muốn nói đến dĩ nhiên là luật sư Tâm). Riêng Ký Còm thì không biết khả năng dàn xếp của nhà báo Nguyên Thanh có ra gì không chứ riêng nhà báo Phạm Lễ thì phải coi là...hết sẩy! Cứ nhìn lại cuộc bầu bán lầm lẫn của cộng đồng ta, chính nhà báo Phạm Lễ một tí nữa cũng lẫn to, may mà có 40 tì lì xì mà ông đã quay ngược kim đồng hồ biến con đường gồ ghề, chông gai của cô Nghị bất xứng, không chịu phục vụ cộng dồng ta thành...hoan lộ, cử bộ thênh thang bước lên tầng lầu 18 của tòa thị sảnh! Luật sư Tâm nên chọn người dàn xếp sao cho ba vị Cẩm Vân, Bửu Thái và Lê John đi chỗ khác chơi để chỉ còn có mỗi một mình luật sư ra cho nó khỏi bị...chia phiếu, tránh được sự lầm lẫn như trong quá khứ cộng đồng ta và cả ông thị trưởng đã lầm!
Nhảy qua phần góp ý của cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình nghe mới rổn rảng:
Người đại diện của tất cả quý vị của tôi ở trong quận 7 này phải là người có tài có đức, có lòng và quyết tâm, phải có đủ can đảm để đáp ứng tất cả nguyện vọng của chúng ta. Chúng ta bầu người đó lên mà cứ sìu sìu ển ển hay là họ nghĩ quyền lợi riêng cá nhân không được.
Theo cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình, người đại diện cho chúng ta phải có ba yếu tố như sau:
1- phải có chủ trương rõ ràng về đất nước Việt Nam, phải tích cực vinh danh chính nghĩa quốc gia.
2- phải đủ can đảm để đáp ứng những nguyện vọng của tất cả chúng ta.
3-phải thường xuyên năng động sinh hoạt từ lâu rồi trong xã hội, cộngđồng San Jose.
Tôi nghĩ rằng luật sư Tâm là người có đầy đủ hết trơn các yếu tố đó. Muốn thắng trận vẻ vang nữa, cái này không phải một mình luật sư Tâm, không phải một mình anh em đâu, mà cái đó là xin lỗi trách nhiệm của tất cả chúng ta có mặt ở đây. Chúng ta phải tham gia vận động cho luật sư Tâm, phải tập trung quyền lực cái số phiếu đó mà dành dzô một người đại diện thôi chứ không phải bốn người. Cái đó là yếu tố chiến lược, yếu tố quyết định, quý vị muốn rằng chúng ta thắng trận, chúng ta có một tư thế mạnh và cái đó là cái số mạng, cái vận mạng của San Jose này.
Không hiểu sao cựu thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình mỗi khi tham dự vận động bầu cử, ông thường sử dụng cụm từ “đó là trách nhiệm của tất cả chúng ta...” như ông tướng đã từng sử dụng trong kỳ vận động cho ứng cử viên Minh Dương rân óp với cô nghị bất xứng, không chịu phục vụ cộng đồng ta. Có thể cái trách nhiệm mà cựu thiếu tướng nói như thế chỉ có thể thực hiện được một khi theo điều mà thiếu tướng ...mơ ước: “...Chúng ta phải tham gia vận động cho luật sư Tâm, phải tập trung quyền lực cái só phiếu đó mà dành dzô một người đại diện thôi chứ không phải bốn người...”
Tới phần luật sư Tâm, bản tin ghi băng của ông Phạm Bằng Tường cho biết:
Sau khi nói qua về tiểu sử thân thế của mình và lý do ra tranh cử chức vụ nghị viên khu vực 7, ông cho biết ngoài 4 ứng cử viên là người Mỹ gốc Việt còn có ba ứng cử viên là người Mễ, và điều mọi người mong đợi là nghe ông đưa ra giải pháp của ông theo như chủ đề là: “Làm sao tránh khỏi bị chia phiếu như quá khứ và giành lại chiến thắng cho người Việt.”
Ông nói nguyên văn như sau: đây là giải pháp của tôi đề ra, chỉ có cách thực hiện được, chúng tôi đề nghị ông Trương Thành Minh, chủ tịch cộng đồng, tôi đã có danh sách cử tri tôi lấy được từ County về sẽ chọn “random” 5 ngàn cử tri. Trước đây, quý vị trong cộng đồng đã có quan tâm, quý vị bên Liên Đoàn Cử Tri đã có quan tâm, nhưng vì chi phí quá cao không làm được. Tôi có giải pháp chỉ cần tốn vào khoảng chừng 2 ngàn, hai ngàn rưởi đô-la thực hiện được một cuộc trưng cầu dân ý. Đưa tên bốn người ra đề nghị cử tri gửi thư về trả lại cho chúng ta, người nào được phiếu nhiều nhất là người cộng đồng sẽ đề cử vận động tối đa. Ngày hôm nay, tôi sẽ gửi thư thông báo việc đó, tôi đề nghị ông chủ tịch cộng đồng đứng ra tổ chức, tôi xin góp phần một ngàn đô-la chi phí.
Phần Ký Còm, nói thật, Ký rất muốn cho luật sư Nguyễn Tâm thắng cử, rất mong cho sự vận động theo ý tướng Bình và các nhân sĩ yêu mến, quí hóa, tin tưởng vào ông luật sư, nhưng theo thiển ý của Ký tuy già cái đầu nhưng suy nghĩ, tính toán cứ như...con nít vậy, Ký vẫn cho rằng những phát biểu đầy quyết tâm, đầy thiện chí với ông luật sư của quí vị nhất định là sẽ không trở thành hiện thực được, kể cả việc nhà báo Phạm Lễ có tài biến hóa, đổi trắng thay đen cũng không thể nào...lọt qua được 6 cái lỗ tai của ba ứng viên kia đâu! Bởi vì ba ứng viên kia khi quyết định nhảy vào chốn tranh cử, họ cũng có những tự tin của họ. Và, có thể, họ cũng cần thử lửa một chuyến, xông pha vào dòng chính một phen, nếu không thành công thì cũng thành nhân, rút tỉa thêm những kinh nghiệm cho tương lai, điều mà chúng ta luôn khuyến khích họ.
Với đề nghị đầy thiện chí, Ký Còm nghĩ dại, nếu như ông luật sư Tâm có sáng kiến để tránh cảnh chia phiếu khiến các ứng viên người Việt mình rốt cuộc ai cũng vất vả, dễ bị đi tướt một khi các đối thủ người Mễ có kẻ sáng giá. Vậy thì tại sao ông Tâm lại không mạnh dạn đưa ra một đề nghị đầy bất ngờ và khiến quí vị yêu quí ông phải kinh hoàng, sửng sốt, khi nghe ông tuyên bố:
“Để tránh tình trạng các ứng viên người Việt mình bị chia phiếu, nay tôi xin rút đơn ứng cử để cố gắng tạo điều kiện cho các ứng viên khác...” thì là tuyệt cú mèo biết bao nhiêu! Chứ cứ như đề nghị của các vị trưởng thượng, đề nghị và kế hoạch của luật sư, sự thật nghe hơi...bạo miệng, chẳng khác gì khi quí vị nói với ba ứng viên kia rằng:
“Này, chúng tui nói cho ba vị hay nhá, quí vị không thể nào thắng cử được đâu, khó ăn lắm, chỉ còn cách là quí vị nên...rút êm đi để mình tui ra còn may ra, ý tui muốn nói là để tránh cảnh bị chia phiếu, mỗi người chút chút, rốt cuộc chúng ta đều đi tướt cả đám. Ô kê nếu tam vị nghe lọt lỗ tai thì...chuồn êm đi còn đợi chờ gì nữa?”
Do đó, Ký tin rằng con số ứng viên của phe ta vẫn cứ giữ tỉ lệ cũ. Như thế, ông luật sư Tâm vẫn cứ phải chia phiếu với các quí vị kia, nếu may mắn ông được cử tri cùng chung trách nhiệm với cựu tướng Nguyễn Khác Bình, Ký tiên đoán là rồi ra ông sẽ lọt được vào vòng rân óp, chung kết để hi vọng các sắc dân khác cũng sẽ dồn phiếu cho ông.
Gút Lắc, Mít tờ Nguyễn!
KÝ CÒM
- Hữu Ích Dân Sinh - Việt Star 276
- Công ty làm tương ớt nổi tiếng của người Việt ở Mỹ bị đình chỉ tạm sản xuất
- Bài Học Nào Sau Sự Từ Chức của Andrew Nguyễn, Phó Chủ Tịch Khu Học Chánh Westminster?
- Cựu Trung Tướng Tôn Thất Đính qua đời, thọ 87 tuổi
- Hội Đồng TP Westminster sẽ họp bàn đơn khiếu nại của chủ Phước Lộc Thọ và sẽ biểu quyết về giấy phép treo 34 cái bảng quảng cáo vĩnh viễn
- Công ty phân phối StammZelle tuyên bố sẽ tiến hành vụ kiện nếu đài Quê Hương không thu hồi lại cuộc phỏng vấn với tiến sĩ Nguyễn Thượng Vũ
- Bản Lên Tiếng số 3 TẨY CHAY BÁO NGƯỜI VIỆT Đã Nhục Mạ Chính Thể và Quân, Cán, Chính VNCH
- " Bức tường tưởng niệm tại San Jose: thư ngỏ của Hoàng Mộng Thu"